Gả Cho Nhân Vật Phản Diện - Chương 21

Cập nhật lúc: 2024-07-03 00:23:30
Lượt xem: 25

Ngu Linh Tê biết kiếp trước huynh trưởng dựa vào việc Bắc Chinh để trốn tránh mối hôn sự này rồi một đường đi không trở về, sau đó nàng cũng nghe nói cô nương kia không muốn tái giá phản bội nguyện ước, trong cơn tức giận đã xuống tóc làm ni cô…

 

Ngu Linh Tê chắp tay trước n.g.ự.c đứng trước tượng Phật thật lớn, thành kính quỳ lạy.

 

Kiếp này, nàng mong tất cả những thiếu sót ở kiếp trước có thể toàn vẹn và hạnh phúc.

 

Gió cuốn qua trời đầy tuyết nát, bay xuống ở biệt viện phường Vĩnh Ninh.

 

Thời gian qua không lâu, trước bậc thềm đã bao phủ một màu đỏ sậm lầy lội.

 

Trên giấy dán cửa sổ b.ắ.n một từng giọt m.á.u tung tóe, theo đó tiếng cơ thể cao lớn cường tráng ngã nặng nề xuống mặt đất.

 

Nô lệ chiến đấu ngã xuống kia có gương mặt ngăm đen, lông mày có một vết sẹo dữ tợn, đó chính là tên dẫn đầu ám sát hắn ở trong hang ổ lúc trước.

 

Ninh Ân cúi người, lấy ra một mật thư dính m.á.u từ trong người tên nô lệ kia.

 

Nhìn qua một chút, con ngươi hắn đang chìm vào u ám xẹt qua một ánh sáng sắc bén: Đúng là bên cạnh mình có nội gián, con lợn này phối hợp với thứ rác rưởi trong ứng ngoài hợp.

 

Năm ngón tay khép chặt lại, mật thư hóa thành bột mịn rơi xuống khẽ tay.

 

Ninh Ân đá đá cơ thể dưới chân, kéo một hoa tai màu xanh lá từ cổ của hắn ta, ngẩng lên trời nhìn một lát, mới gỡ hoa tai màu xanh lá giống như thế ở bên hông, kết hợp lại với nhau.

 

Mà ở ngưỡng cửa, có một nam nhân cơ thể to mập đầy m.á.u tươi nằm ở đó, tay chân đều dùng tư thế kỳ quái vặn vẹo.

 

Hai phút trước hắn còn cười nhạo Ninh Ân muốn chết, hai phút đồng hồ sau hắn đã bị bẻ gãy tay chân nằm bò trong vũng máu, không nói được cũng không thể cử động.

 

Cao thủ phủ Mãn đó đã bị tên nhóc này g.i.ế.c sạch rồi!

 

Trong mắt của Ninh Trường Thụy đan xen sự hoảng sợ và tức giận, cứ như vậy nhìn thiếu niên áo đen cầm một cặp hoa tai màu xanh lá dính m.á.u lên, tao nhã bước đến trước mặt hắn ta, sau đó cúi người nói.

 

“Mười ba người ngươi phái tới g.i.ế.c ta đều ở đây hết này.”

 

Đuôi lông mày dính vệt m.á.u khiến gương mặt tái nhợt của Ninh Ân thêm vài phần diễm lệ, ngón tay thon dài hắn buông lỏng mặc kệ cho mười ba hoa tai màu lá rơi xuống trước mặt Ninh Trường Thụy vang lên từng tiếng leng keng, cười như một kẻ vô hại nói tiếp: “Ngươi đếm xem?”

 

Cơ thể to mập của Ninh Trường Thụy run lẩy bẩy, trong miệng phun ra một ngụm máu.

 

“Ngươi… Giả vờ? Tại sao…”

 

Ninh Ân hờ hững lau m.á.u trên tay mình, nói tiếp câu của hắn ta: “Tại sao võ công ta giỏi như thế, lúc trước lại cho để ngươi chơi đùa thảm vậy ư?”

 

Dường như nhớ đến một chuyện vui vẻ, hắn nở nụ cười nói: “Không che giấu sức mạnh mình lấy cơ thể làm mồi nhử thì làm sao bắt hết một mẻ cá lớn bọn ngươi chứ? Câu cá mà, không có chút nhẫn nại thì làm sao thành công.”

 

Ninh Trường Thụy trợn to đôi mắt, tất cả lời giải thích đều hợp lý.

 

Thì ra nhìn con mồi yếu ớt như thế lại chính là một thợ săn sắc bén nhất.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ga-cho-nhan-vat-phan-dien/chuong-21.html.]

“Không, không phải ta…” Ninh Trường Thụy tốn hết công sức phun ra mấy lời đứt quãng, sốt ruột giải thích.

 

“Đương nhiên ta biết người đứng sau chuyện này không phải ngươi, nhưng con lợn ngu ngốc như ngươi chỉ xứng làm con dê thế mạng cho người khác.”

 

Ninh Ân đi tới cây đàn cổ dính m.á.u trước mặt, ngón tay thon dài phát nhẹ qua dây đàn, tiện tay phát mấy âm điệu: “Nhưng mà làm sao bây giờ đây? Đêm nay, ta chỉ muốn g.i.ế.c ngươi thôi.”

 

Ninh Trường Thụy bắt đầu thấy hối hận rồi, cơ thể run cầm cập khó khăn nói: “Nếu ngươi biết, thì, thì tha cho ta đi, ta có thể… Xem như ngươi chưa từng tới đây…”

 

“Tốt ghê, đường huynh trả lời cho ta một câu hỏi”

 

Ninh Ân phát dây đàn câu được câu mất, cười hỏi: “Nữ nhân kia là ai?”

 

Nhưng Ninh Trường Thụy bất ngờ, phun m.á.u ngơ ngẩn nói: “Nữ nhân… nào?”

 

Một tiếng đàn rung lên, tay đánh đàn cũng ngừng lại.

 

“Ở chợ đêm, nàng ta cầm phương thuốc chỉ có mình ta hiểu được. Đúng lúc lại xuất hiện ở hang ổ của ta.”

 

Mắt hắn nhướng lên một cái: “Cũng đừng nói đó chỉ là trùng hợp.”

 

Chuyện khác thường tất là yêu, Ninh Ân chưa bao giờ tin chuyện nào trùng hợp như vậy.

 

Huống hồ tất cả mọi người đều mong hắn c.h.ế.t đi, ai sẽ vô duyên vô cớ đi cứu hắn?

 

“Ta không biết ngươi… Ngươi đang nói tới ai…”

 

Ninh Trường Thụy thấy ánh mắt lạnh của Ninh Ân quét tới, mỡ thịt trên người cũng run rẩy, nghẹn ngào nói: “Ta không lừa ngươi! Ta thật sự… Thật sự không biết!”

 

Lẽ nào, sự xuất hiện của nàng là bất ngờ ư?

 

Không thể nào, hắn chưa bao giờ nói với người khác về bí phương Cửu U hương.

 

Hắn khẽ lắc đầu.

 

Nhưng không để ý ở trong đống xác đã “chết rồi” đột nhiên có một hán tử ngăm đen mở mắt ra, nháy mắt một cái cầm chùy sắt răng sói trong tay đ.â.m mạnh về hướng Ninh Ân!

 

Cơ thể Ninh Ân đã phát hiện sát khí trước một bước, hắn giơ d.a.o găm lên theo bản năng đón đầu.

 

Một tiếng “keng” vang lên, ánh lửa tung tóe

 

Ninh Ân nghe được cổ tay phải của mình truyền đến âm thanh gãy xương giòn giã, theo đó n.g.ự.c cũng đau nhức, d.a.o găm tuột khỏi tay.

 

Hắn phản ứng mau lẹ, dùng lực xoay người sang bên phải, đồng thời tay trái tuốt chủy thủ ra khỏi vỏ, lướt ngang qua cổ của hán tử.

 

Hắn tử kia cứng đờ, yết hầu trên có một đường máu, trừng mắt ngã nhào xuống đất không một tiếng động.

 

Dưới xác từng dòng m.á.u chảy ra ồ ạt, rất nhanh đã làm cho gạch lát trên nền đất bám một màu đậm lớn.

Bình luận

2 bình luận

Loading...