Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ép hôn - Phần 4

Cập nhật lúc: 2024-06-10 11:06:40
Lượt xem: 533

Trẫm nghĩ nghĩ: "Cung Thừa Càn.”

[Bạn đang đọc Ép hôn được edit và dăng tại Nhân Trí page]

6

Chuyện hôm nay, nói nhỏ là tranh giành tình nhân, nói lớn là mấy người phía sau muốn thử nước của Thẩm gia.

Trẫm nghe nói, Thẩm Anh đi ngang qua đó, bị ép quá nên bất đắc dĩ mới đến giữa hồ cùng các nàng ngồi trong chốc lát.

Trong lúc Thục phi nói vài câu châm chọc, nói đích trưởng nữ tiến cung cũng chỉ có thể làm Quý phi, còn nói Thẩm Anh lớn lên không đủ xinh đẹp, không chiếm được niềm vui của trẫm.

Trẫm thấy đúng là mất mặt thay cho Thục phi, bởi vì nàng ta không biết, trẫm trông mong nâng niu vị trí hoàng hậu cho Thẩm Anh nhưng Thẩm Anh không muốn.

Đại khái là Thục phi nói vài câu vô nghĩa, không chọc giận được Thẩm Anh, lại chọc giận Đức phi, hai người vung tay, một người làm bị thương mặt, một người rơi xuống hồ.

Hiền phi và Tĩnh phi tổn thất trâm cài cùng đồ vật, chỉ có Quý phi uống một chén trà, vỗ vỗ gáy tao nhã rời đi.

Trẫm nghe vậy cảm thấy buồn cười: "Quý phi thật đúng thật cmn tình.]

Xuân Hỉ thấy tâm tình của trẫm tốt hơn một chút, liền nói: "Nghe người Trầm gia nói, Quý phi thích uống rượu hoa lê, hôm nay Quý phi cũng chấn kinh, hay là --"

“Ồ, hỏi thêm người Thẩm gia xem nàng thích cái gì nữa, rượu hoa lê, trẫm nhớ chỗ mẫu hậu có mấy vò, ngày mai nhờ mẫu hậu lấy danh nghĩa của người đưa tới.”

Xuân Hỉ ghi nhớ cũng không nhiều lời.

Cung Thừa Càn đèn đuốc sáng trưng, Thẩm Anh nằm trên tảng đá lớn ngắm trăng, tóc cũng không buộc, cứ như vậy xoã ra trên mặt đất.

Đại khái là nàng không ngờ trẫm lắc lư qua bốn cái cung, cuối cùng chạy tới cung Thừa Càn khó hiểu nhất, nàng ngồi dậy, dụi dụi mắt, mới phát hiện trẫm xuất hiện ở chỗ này không phải là mơ.

Vì thế trên mặt nàng lại xẹt qua chút tự giễu: “Bệ hạ sao lại tới đây."

Nàng từ trên tảng đá bước xuống, lại không mang giày.

Thấy ánh mắt trẫm dừng ở trên chân của nàng, thị nữ bên cạnh hiểu ra vội vàng từ trong phòng mang ra một đôi giày thêu.

Trẫm biết tại sao nàng không thích đi giày.

Trẫm nói: "Đi ngang qua.”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Chân nàng vừa mới xỏ vào giày thêu, trẫm đã bước về phía trước một bước, ôm ngang nàng vào trong cung.

Thân thể Thẩm Anh cứng đờ, hai tay không biết đặt ở đâu, hơn nửa ngày mới nhớ tới ôm cổ trẫm.

Nàng nói thầm hơn nửa ngày, rốt cuộc cũng không nói ra câu được nói kia, trẫm vừa nhìn khẩu hình liền hiểu.

Đó là ngôn ngữ phương Bắc, dùng để mắng chửi người.

Làm khó nàng rồi, mắng trẫm còn dùng tiếng địa phương.

7

Thẩm Anh không quen mang giày thêu mềm mại như bông, trẫm cho người từ Thẩm gia mang đến mấy đôi nàng thường mang, nàng cũng không mang.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/ep-hon/phan-4.html.]

Cuối cùng trẫm chỉ có thể để cho người khác làm mới cho nàng, nàng mới hài lòng, chân cũng sẽ không bị tảng đá làm bị thương.

Trẫm thỉnh thoảng sẽ cùng nàng luyện kiếm, võ công của trẫm tiến bộ không ít, có thể tiếp nàng qua mười lăm chiêu.

Trên mặt nàng ngay cả mồ hôi cũng không có, chỉ là có chút kỳ dị nhìn trẫm: "Bệ hạ quả nhiên văn thao võ lược, tại hạ...... Thần thiếp thật sự ngưỡng mộ.”

Trẫm nói: "Nàng không cần xưng hô câu nệ như vậy, trẫm không để ý đâu.”

Nàng thở phào nhẹ nhõm, về sau không cần tự xưng thần thiếp nữa, thế là nàng nói nhiều hơn một chút.

"Nhưng chỉ mới bốn tháng, võ công bệ hạ có thể tiến bộ như vậy, thật sự là để cho ta mở rộng tầm mắt. Thật không ngờ, có thể so --"

So với cái gì?

Nụ cười của trẫm thu lại.

Lần đầu tiên trẫm nhìn thấy vẻ mặt bừng bừng sức sống đó trên mặt nàng, không giống như tướng lĩnh hành quân đánh giặc, không phải cung phụ mắc kẹt ở Thẩm cung, cũng không phải đích trưởng nữ Thẩm gia.

Đó là một loại ánh sáng rực rỡ, chỉ thuộc về nữ nhân.

Nàng ngẩn người, mới lộ ra một nụ cười cực kỳ nhạt với trẫm: "Người so với bằng hữu tốt của ta còn lợi hại hơn, lần sau bệ hạ có thể tỷ thí với hắn một phen, bất quá hắn hiện tại không phải đối thủ của ngài.”

Nụ cười kia khiến trẫm buông lỏng cảnh giác, đáng tiếc không lâu sau đó, trẫm mới hiểu được, nụ cười của nàng không phải đối với trẫm, mà là bởi vì nhớ tới người trong lòng.

Trẫm chẳng qua là nhân tiện đi ngang qua, may mắn bắt gặp được nàng.

[Bạn đang đọc Ép hôn được edit và đăng tại Nhân Trí page]

8

Thẩm Anh ở hậu cung đợi gần tám tháng, đại khái là lười đối chọi cùng bốn vị cung phi, nàng dứt khoát nghiêm túc tự nhốt mình ở cung Thừa Càn.

Ngoại trừ trẫm, ai nàng cũng không gặp, ai cũng không muốn chiếu lệ.

Cũng may trẫm cũng không đi đâu, quốc sự bận rộn đến nỗi trẫm không thở nổi, nhất là sau khi Duệ Vương rơi đài, cả nhà Định Quốc Công lại liên lạc với đứa con mồ côi của Duệ Vương, lại bắt đầu gây chuyện.

Thấm thoắt cũng đến tiệc mừng năm mới.

Trẫm vừa ngồi vào ghế chủ vị ở điện Thái Hòa, Đức phi liền bắt đầu muốn các vị nữ nhi thế gia biểu diễn tài nghệ.

Tiệc mừng năm mới không có nhiều quy củ như vậy, cung phi cũng được, cô nương cũng được, công tử các phủ đều có thể thể hiện tài năng của mình.

Ngày lễ ngày tết, trẫm cũng để Thẩm Anh tuỳ ý, dù sao cũng tốt hơn một đám người chú ý tới nàng.

Tiệc mừng năm mới mọi năm, trẫm cũng không thấy Thẩm Anh, nàng ghét nhất là náo nhiệt.

Nhưng năm nay nàng là Quý phi, không thể không đến.

Người của Thẩm gia lông mày luôn cao thẳng, hốc mắt sâu, trùng hợp là Thẩm Anh trời sinh có một đôi mắt phượng, lúc cụp mắt luôn mang theo hai phần chống đối.

Thẩm tướng quân ngồi đối diện Thẩm Anh, có lẽ là uống rượu đến nóng nảy, mắt cũng đỏ lên.

Hai vị tiểu tướng quân phía sau hắn cũng vẻ mặt chua xót, nhìn chằm chằm Thẩm Anh.

Loading...