Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Em Gái Trà Xanh Muốn Cướp Hôn Phu Của Tôi - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-10-14 17:40:28
Lượt xem: 184

Nghe vậy, Tô Thiên lộ ra vẻ mặt ngượng ngùng.

 

"Đúng vậy, gần đây con đã gặp đối tượng thích hợp."

 

Bố tôi cũng hỏi.

 

"Là ai vậy? Gia cảnh nhà họ ra sao? Phải để bố đi gặp họ."

 

"Không thành vấn đề, gia cảnh nhà anh ấy rất tốt."

 

Tô Thiên đột nhiên nhìn về phía tôi, trong ánh mắt đầy vẻ khiêu khích.

 

"À đúng rồi, khi nào chị sẽ kết hôn? Em không muốn giành kết hôn trước chị đâu."

 

"Đúng vậy, con và Vương Nghị cũng phải bàn chuyện hôn nhân đại sự đi."

 

Bố tôi cũng bắt đầu nói.

 

"Bình thường cũng đừng quá mạnh mẽ, phải cân bằng tốt giữa tình cảm và công việc."

 

"Bố không cần lo lắng cho con, cứ lo cho Tô Thiên đi."

 

Tôi đặt đũa xuống, lau miệng.

 

"Dù sao cũng không biết gia đình người đàn ông đó có thể tiếp nhận cô ấy hay không."

 

Sắc mặt Tô Thiên đột nhiên trở nên khó coi, xem ra người nhà Vương Nghị cũng biết chuyện của cô ấy rồi.

 

Điều này nằm ngoài sự mong đợi của tôi.

 

Nhưng nhìn bộ dạng của cô ấy, chắc chắn Tô Thiên đã vấp phải không ít trắc trở.

 

Quả nhiên, chưa tới hai ngày sau mẹ của Vương Nghị đã gọi điện cho tôi.

 

Nói gần nói xa đều là đang hỏi Vương Nghị và tôi dự định khi nào kết hôn.

 

Tôi nói bóng gió với bà ấy gần đây Vương Nghị dường như đang giấu tôi chuyện gì đó.

 

Mẹ Vương Nghị nói mấy câu an ủi rồi cúp điện thoại.

 

Chạng vạng tối tôi cố ý về nhà một chuyến, quả nhiên nhìn thấy Tô Thiên che mặt trở về, trên người còn có vết cà phê rất rõ ràng.

 

Mọi thứ đã sẵn sàng, đã đến lúc tôi thu lưới.

 

Vương Nghị gần đây tặng quà tôi thường xuyên hơn, nhưng mỗi lần sau khi anh ấy tặng quà, Tất Hạo Nguyên nhất định sẽ tặng tôi một món đắt tiền hơn.

 

Hôm nay hắn lại gửi cho tôi một tin nhắn.

 

"Khách sạn Grand Hyatt 3602, có chuyện bất ngờ."

 

Tôi hiểu ý, chuyển tiếp tin nhắn ngay lập tức.

 

Nửa giờ sau, mọi người tập trung tại khách sạn. Bố tôi và mẹ Vương Nghị liếc nhau một cái, trên môi nở nụ cười.

 

"Kiều Kiều, con bàn chuyện kết hôn sao không báo trước một tiếng? Tại sao bố không thấy Vương Nghị?"

 

Tôi lập tức lấy thẻ phòng ra.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/em-gai-tra-xanh-muon-cuop-hon-phu-cua-toi/chuong-10.html.]

"Vương Nghị đang ở trong phòng, hay là chúng ta đi gọi anh ấy đi."

 

Đợi đến lúc cửa phòng mở ra.

 

Vương Nghị và Tô Thiên đang trần như nhộng nằm trên giường, hai người còn chưa kịp phản ứng thì trong phòng đã chật kín người.

 

"Con đàn bà này thật không biết xấu hổ, dám dụ dỗ con trai tôi."

 

Mẹ Vương Nghị lập tức lao tới tát Tô Thiên một cái, kéo cô ấy ra khỏi vòng tay Vương Nghị.

Tô Thiên cả người trần truồng, lập tức túm lấy chăn bông.

 

Vương Nghị đỏ mặt, hai người tranh nhau một tấm chăn bông, bộ dạng nhìn thế nào cũng thấy buồn cười.

 

"Hai đứa chúng mày mặc áo quần vào rồi ra ngoài ngay lập tức!"

 

Bố tôi giận dữ hét lên rồi bước ra ngoài.

 

Mẹ của Vương Nghị khóc lóc sướt mướt cầu xin tôi tha thứ, nói tôi đừng quan tâm đến chuyện này.

 

Thấy tôi không nói gì, bà lại quay sang nài nỉ bố tôi.

 

Bố tôi đứng bên cạnh, rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.

 

Trong lúc đang giằng co, cửa lại bị đẩy ra, Tất Hạo Nguyên bước vào, bộ dáng trêu chọc.

 

"Có chuyện gì vậy? Mọi người đều đứng ở đây, chẳng lẽ có chuyện vui gì sao?"

 

Vương Nghị và Tô Thiên thu dọn đồ đạc, quỳ xuống trước mặt chúng tôi.

 

Mặt bố tôi đỏ bừng vì tức giận, ngón tay run rẩy chỉ vào Tô Thiên.

 

"Mày thật là hư hỏng, vậy mà dám quyến rũ người đàn ông của chị gái mình."

 

"Ông xã, đừng nói như vậy."

 

Vương Tiểu Mỹ vẫn đang ở bên cạnh cầu xin sự thương xót.

 

"Có lẽ có gì đó hiểu lầm ở đây."

 

Vương Tiểu Mỹ còn muốn nói gì đó, đã bị một cái tát của bố tôi cắt ngang.

 

"Im đi, tất cả những việc con gái bà làm đều là học từ bà."

 

Những người có mặt bàn tán xôn xao, Tô Thiên và Vương Tiểu Mỹ khóc lóc sướt mướt, Vương Nghị vẫn cúi đầu im lặng.

 

Tất Hạo Nguyên đứng một bên, nói năng đầy vui vẻ.

 

"Đã như vậy, hôn ước kia nên huỷ hỏ đi."

 

"Không được!"

 

Vương Nghị trả lời vô cùng kiên quyết.

 

"Kiều Kiều, xin em cho anh một cơ hội."

 

Mọi người nhìn qua, quyền quyết định rơi vào tay tôi.

 

"Không có cơ hội đâu. Hủy bỏ hôn ước đi. Sau này chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa."

Loading...