Chạm để tắt
Chạm để tắt

EM GÁI, MAU GIÚP CHỊ ĐI - CHƯƠNG 10

Cập nhật lúc: 2024-08-21 18:18:46
Lượt xem: 1,670

10

Lúc này Tạ Tư Duy bất ngờ lùi lại, mắt tối sầm lại, cảm giác như bị ai đó bóp nghẹt cổ họng.

Tôi ngẩng đầu lên và thấy rằng quả nhiên chị tôi đang khóa cổ anh ấy, giận dữ hỏi anh đã hôn đủ chưa.

Nhìn xuống, tôi mới phát hiện đồng hồ bấm giây trong tay chị tôi đã bị c.h.é.m mấy nhát, rơi xuống đất vỡ nát.

Tôi: "..."

Không biết Tạ Tư Duy đã nói gì, nhưng tôi thấy rõ ràng chị tôi bắt đầu nổi cơn thịnh nộ, rồi lại đánh nhau với anh ngay trước mắt tôi.

Tạ Tư Duy cố gắng giữ phong độ: "Tô Thanh Hoan, cô nói chuyện phải có cơ sở, dựa vào đâu mà cô nói tôi đang quyến rũ em gái cô ..."

Chị tôi: "Anh đừng có mà lắm mồm, tôi cho anh ba giây để rời xa em gái tôi ngay lập tức."

Tạ Tư Duy vừa ngạc nhiên vừa tức giận: "Tô Thanh Hàn đã trưởng thành rồi, cô không có quyền can thiệp vào chuyện tình cảm của cô ấy..."

Chị tôi: "Con cóc nhảy vực, anh tưởng mình là Batman sao? Còn nói nhảm nữa là tôi đập anh c.h.ế.t luôn."

Tôi nhìn chị tôi đánh thần tượng của mình mấy cú, liền vội vàng chạy đến can ngăn: "Dừng tay! Hai người đừng vì tôi mà đánh nhau nữa!"

Tạ Tư Duy: "Tại sao em chỉ kéo tôi, mà không kéo Tô Thanh Hoan?"

Không phải chứ, tôi nói này, chị tôi như vậy rồi, anh nhường chị ấy một chút thì có sao đâu?

Chị tôi và Tạ Tư Duy đánh nhau một trận, kết quả là chị mất hai hợp đồng quảng cáo, ba hợp đồng diễn xuất và một chương trình tạp kỹ, đồng thời tăng thêm ba nghìn anti-fan.

Tôi thấy lạ, trong ấn tượng của tôi, Tạ Tư Duy rõ ràng không phải loại người nhỏ nhen.

Chị tôi cầm điện thoại và vật lộn, phát hiện ra lần này không thể thắng nổi nữa rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/em-gai-mau-giup-chi-di/chuong-10.html.]

Sau một đêm đấu tranh nội tâm, chị lại đưa ra một quyết định vi phạm tổ tiên.

Chị gọi tôi qua, khuôn mặt nghiêm túc: "Thanh Hàn, em quỳ xuống, chị cần em làm một việc."

Tôi bất lực nói: "Chị à, chị mà như vậy nữa, em chỉ có thể leo lên giường Tạ Tư Duy thôi."

Mặt chị Tô Thanh Hoan tái mét, nghĩ một lúc, rồi chỉ thốt ra một chữ: "Leo!"

Tôi không hiểu nổi chị tôi muốn tôi leo lên giường hay leo lên người Tạ Tư Duy.

Chị tôi đột nhiên đứng dậy và hét lên: "Ta là trưởng nữ của gia đình, phải dùng mạng sống để chống lại số phận, nếu ta ngã xuống, thì em gái ta sẽ thay ta chống chọi với sóng gió cho cha mẹ!"

"Chị, chị bình tĩnh lại đi, chị như thế này làm em sợ đấy."

Chị lắc đầu: "Trưởng nữ lại là đích trưởng nữ, ta không thể thua, cũng không thể gục ngã!"

Tôi chỉ vào mình, do dự hỏi: "Vậy còn em thì sao, chị?"

Chị tôi: "Thua!"

Tôi: "Bye."

Vì chị tôi và Tạ Tư Duy quá như nước với lửa, đạo diễn đành phải chuyển từ bộ phim thần tượng cổ trang thành phim quyền mưu về nữ chính.

Nhân vật của Tạ Tư Duy được thay đổi thành phản diện, người có chí hướng khác với nữ chính, cuối cùng từ bạn thanh mai trúc mã trở thành kẻ thù không đội trời chung.

Chị tôi thì trở thành nữ chính, vào vai một nữ tướng quân sẵn sàng hy sinh tình yêu để bảo vệ đất nước.

Không ngờ tốc độ quay phim lại tăng nhanh chóng, hai diễn viên chính đều cống hiến diễn xuất tuyệt vời nhất trong sự nghiệp của mình, đắm chìm trong cảm xúc chân thật nhất.

 

Loading...