Đương Gia Chủ Mẫu - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-07-07 12:02:19
Lượt xem: 113

Tiết Chiểu Chi nhìn Ta với ý nghĩa sâu xa, nhướng mày.

 

"Ta đánh mất một ngọc bội, cảm thấy thắt lưng trống trải, không quen."

 

Ta lập tức đáp.

 

"Từ khi ta biết chàng, chưa bao giờ thấy chàng đeo ngọc bội, có lẽ chàng đã làm mất nó khi ở cùng Vu Nhi, chàng đến phòng của Xuân Anh tìm xem, việc mất ngọc bội là quan trọng, chúng ta có thể chọn ngày khác, không cần phải vội vàng."

 

Trong khi nói, ta dùng hai tay kéo hắn, không hề ngần ngại kéo luôn ra ngoài.

 

Biểu cảm của Tiết Chiểu Chi thay đổi, vẻ ung dung tự tại biến mất, hắn tức giận.

 

"Nàng đúng là không biết điều!"

 

Ta và hắn, từ lâu đã đi hai hướng riêng biệt, và bây giờ, ta cũng không muốn giả vờ nữa.

 

Ta híp mắt.

 

"Tiết đại nhân, đêm đã khuya, ngài đi nhanh kẻo muộn, cẩn thận trên đường kẻo lại bị ngã sõng soài."

 

Bỗng nhiên, tay Tiết Chiểu Chi lao tới, mạnh mẽ nắm lấy cổ áo ta, trong chốc lát hắn kéo ta ngã xuống, đè lên người ta.

 

Đôi mắt đào hoa đẹp đẽ kia áp sát ta, bàn tay ta chống lên người hắn, cảm nhận rõ ràng hơi thở dồn dập của hắn.

 

Tiết Chiểu Chi nói từng chữ.

 

"Điều ta ghét nhất chính là vẻ mặt lúc nào cũng bình thản như không của nàng."

 

Ánh mắt hắn sắc bén như lửa, khuôn mặt đẹp đến mức lấp lánh, như ánh sáng của kim loại lóe lên sau khi được rèn giũa.

 

Chỉ cần dùng vẻ ngoài đẹp đẽ của mình là hắn đã có thể "gi/ết người".

 

Ta giật mình một giây, ngay lập tức bình tĩnh trở lại, ta nhìn hắn một cách lãnh đạm.

 

"Vậy thì sao? Tiết Chiểu Chi, ta phải giống như Xuân Anh, nịnh nọt ngài sao?”

 

“Trên đời này, không phải ai cũng sẽ thích ngài, yêu ngài, cũng sẽ có người không hề quan tâm đến ngài."

 

Tiết Chiểu Chi cười chế nhạo.

 

"Không hề quan tâm?"

 

Nhưng nụ cười của hắn dần dần tan biến cùng với biểu cảm tức giận và bực bội.

 

Đồng tử của Tiết Chiểu Chi co lại, sau đó hắn bất ngờ nắm chặt cằm ta, nâng lên, áp sát đến mức hắn có thể thấy rõ mọi thay đổi nhỏ nhất trong đồng tử của ta.

 

"Nàng đang lừa dối ta."

 

Giọng hắn trôi nổi, không rõ là câu hỏi hay sự khẳng định của chính mình.

 

Ta lách tay hắn ra, bước xuống giường.

 

Hắn không chịu buông tha, tiếp tục lôi kéo ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/duong-gia-chu-mau/chuong-11.html.]

 

"Nàng đang lừa dối ta."

 

"Tiết Chiểu Chi! Buông ra."

 

Ta không kiềm chế được, hét lên với hắn.

 

Tiết Chiểu Chi đã quen với cuộc sống sung sướng, tính khí tồi tệ, lập tức tức giận nói.

 

"Nàng có bản lĩnh đấy, chỉ vì ta cho Xuân Anh vào phủ, nàng liền làm mặt lạnh với ta bao nhiêu ngày nay, nàng đã làm ầm ĩ đủ chưa?"

 

Hắn lạnh lùng cười khẩy.

 

"Nàng thực sự nghĩ ta muốn cưới nàng vào nhà sao? Nàng là một kẻ không biết điều, cứng nhắc, như bức tượng đất, chán ngắt."

 

Ta thở dài.

 

Sau ba năm chung sống, ta đã hiểu rõ về Tiết Chiểu Chi. Bên ngoài lấp lánh, bên trong rỗng tuếch. Bản chất thực sự của hắn là cay độc và ích kỷ.

 

"Ngài nói đúng hết, đi đi, Tiết Chiểu Chi."

 

Ta nói một cách mệt mỏi và qua loa.

 

Tiết Chiểu Chi nhìn ta, trong giây lát, ta cảm thấy như hắn muốn nổi điên hoặc thậm chí là bẻ gãy cổ ta.

 

Nhưng khi nghe lời ta nói, hắn chỉ đột nhiên thu gọn vai lại, trông có chút đáng thương, giống như một chú ch/ó hoang.

 

Nhưng rồi lại nhanh chóng đứng dậy, giận dữ nhảy xuống giường và bước đi.

 

---

 

Bà bà quả nhiên đã tìm ta.

 

*Bà bà: Mẹ chồng

 

Ta quỳ trước phòng bà, mùi trái cây nồng nặc cùng mùi hương liệu, làm ta khó chịu.

 

Sau khi bà bị viêm khớp nặng thì không ra khỏi phòng nữa, chỉ tựa lưng vào gối tựa, đôi mắt mờ đục không nhìn ta.

 

"Hôm qua con và Tiết Chiểu Chi đã cãi nhau à?"

 

Ta mím môi, biết rằng lần này bà gọi ta lại là để khiển trách.

 

Mẹ chồng ta thực sự nói.

 

"Nhà họ Tiết chúng ta là gia tộc có công với triều đình, còn con là con gái nhà buôn, bước vào cửa nhà chúng ta mà còn không biết giữ mình, cứ gây chuyện.”

 

“Chẳng trách người khác nói xấu nhà họ Tiết."

 

"Ba năm không có con, đáng lẽ phải hưu bỏ. Cũng đừng trách ta nói thẳng, trong ba năm qua, nhà chúng ta đã kiên nhẫn lâu lắm rồi."

 

Ta không khỏi cười nhạt trong lòng.

 

Chẳng phải do họ kiên nhẫn, mà là họ thấy giá trị sử dụng của ta không còn nhiều, nên mới bắt đầu thể hiện thái độ cao ngạo của một gia đình quý tộc mà thôi.

Bình luận

5 bình luận

  • Nha hoàn nữ9 bộ này suy nghĩ tân tiến thiệt,lên đủ mọi kế hoạch cho chủ nhân nào là xử lý phu quân làm chủ,nào là tìm nô bộc ấm giường ...🤣🤣

    Ny 3 tuần trước · Trả lời

  • Ôi kết đẹp quá huhu😭

    Hà Giang 3 tuần trước · Trả lời

  • khóc nhưng mà kết này chưa rõ ràng mấy huhu

    Hoa hồng xanh có phải là vĩnh cửu 3 tuần trước · Trả lời

    • Thấy cũng rõ mà ní. Thằng chồng Tiết Chiểu Chi cuối cùng cũng chịu buông tay. Biết nữ9 sắp xếp phóng hỏa, nhưng vẫn làm theo kịch bản, coi như buông tay, để nu9 tự do nè. Xong A Man là do anh Lương trọng sinh vô nè. 2 người cuối cùng đến được với nhau.

      Vick 3 tuần trước · Trả lời

  • Nha hoàn Châu Tước thiệt biết chơi ah =)))))))))

    Vick 3 tuần trước · Trả lời

Loading...