Đừng Lên Tiếng! Có Người Trong Ký Túc Xá! - Chương 10 (Hết)

Nội dung chương có thể sử dụng các từ ngữ nhạy cảm, bạo lực,... bạn có thể cân nhắc trước khi đọc truyện!

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:21:27
Lượt xem: 49

| Ngoại truyện |

1.

Vào năm thứ 300 của Kỷ nguyên Sao, một loại virus quét qua toàn bộ thiên hà.

Liên bang gọi loại virus này là "Người cây". Trong giai đoạn đầu của nhiễm trùng, người bị nhiễm bệnh sẽ từ từ mất đi tất cả cảm xúc, sau đó cơ thể của người bị nhiễm bệnh sẽ từ từ trở nên dễ cháy, cứng nhắc như gỗ, và cuối cùng là ch-ết một cách đau đớn.

Các bệnh viện lớn đều bó tay bất lực.

Cho đến năm thứ 367 của Kỷ nguyên Sao.

Liên bang đã cho ra mắt một loại thẻ cảm xúc, bằng cách gắn chip vào quang não của người bệnh, nó sẽ kích thích sự tái tạo cảm xúc của bệnh nhân, từ đó chữa khỏi bệnh cho họ.

Liên bang giữ độc quyền sản xuất thẻ với lý do công nghệ còn non nớt.

Năm 489 của Kỷ nguyên Sao., Liên bang chuyển đổi phương pháp thu thập thẻ thành trò chơi phổ biến trong dân chúng.

Một trò chơi tên [Sự cứu rỗi] đã được ra mắt.

Trò chơi được khởi động trên loại máy tính đã biến mất khỏi thiên hà trong hơn 500 năm.

Mọi người thông qua việc công lược NPC trong trò chơi để nhận được các loại thẻ khác nhau.

Người chơi có thể sử dụng đạo cụ hỗ trợ.

Có thể nhận được NPC trong quá trình du lịch, không giới hạn thời gian du lịch.

Có năm cấp độ thẻ.

C、B、A、S、SSS.

Các màu thẻ tương ứng là trắng, xanh lá cây, xanh dương, tím và vàng.

Khả năng chữa bệnh của thẻ tăng lên theo từng cấp độ.

Có nhiều loại thẻ cảm xúc khác nhau, không chỉ giới hạn ở sự tức giận, sợ hãi, hạnh phúc…

Cùng một mục tiêu có thể tạo ra nhiều loại thẻ cảm xúc khác nhau nhưng bị giới hạn cấp độ.

2.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dung-len-tieng-co-nguoi-trong-ky-tuc-xa/chuong-10-het.html.]

Người đàn ông tóc đỏ lặng lẽ ngồi trong góc, thỉnh thoảng liếc nhìn đồng hồ.

Người đàn ông tóc xanh mở cửa bước vào, gã nhìn quanh rồi cuối cùng ngồi xuống trước mặt người đàn ông tóc đỏ.

"Ngài Ngô." Người đàn ông tóc xanh lên tiếng chào hỏi, từ trong n.g.ự.c lấy ra một tấm thẻ màu vàng.

Người đàn ông tóc đỏ được gọi là ‘ngài Ngô’ không kiềm chế được mà giật lấy tấm thẻ.

Bàn tay tóc xanh quay ngược lại vào trong, lấy lại thẻ vàng.

Anh ta cười khúc khích: “Quy tắc cũ, đưa tiền trước.”

“Ba trăm vạn tinh tệ.” Tóc đỏ nhìn thẳng anh ta.

Tóc xanh lắc đầu, nói: “Cái này không được, lần này tôi phải dùng tận ba đạo cụ cấp S mới lấy được nó.”

Tóc đỏ: “Ra giá đi.”

Người đàn ông tóc xanh giơ ba ngón tay lên.

"Ba trăm triệu?" Sắc mặt người đàn ông tóc đỏ trầm xuống, “Trần Nhị, tuy cậu chủ của chúng tôi đang vội dùng thẻ nhưng chưa đến mức coi tiền như rác.”

Người đàn ông tóc xanh vội vàng giải thích: “Ba mươi triệu, ba mươi triệu. Ba đạo cụ cấp S tôi dùng cũng không có rẻ đâu.”

Sắc mặt người đàn ông tóc đỏ dịu lại, gã lại mỉm cười: “Thành giao.” Gã cúi đầu thao tác ở trên không trung một hồi rồi ngẩng đầu nhìn tóc xanh, “Đã chuyển tiền, mau đưa thẻ cho tôi.”

Người đàn ông tóc xanh đưa tấm thẻ vàng đang cầm cho tóc đỏ, đối phương vừa nhận được thẻ liền vội vàng rời đi.

Tóc xanh ngồi tại chỗ, lớn tiếng gọi với: "Ngài Ngô đã thanh toán trước chưa vậy?”

Không nghe thấy người tóc đỏ trả lời.

Nhưng anh ta vẫn gọi robot phục vụ bắt đầu gọi đồ ăn.

Ăn ở đây không rẻ đâu.

Gọi đồ ăn xong, tóc xanh ngồi trên ghế sofa thư giãn, mở tài khoản lên kiểm tra, trên mặt không giấu được vẻ vui sướng.

Sau lưng anh ta, một tấm thẻ màu xanh nhạt xuất hiện, sau đó dần dần biến mất.

(XONG)

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...