Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỪNG LÀM MỘT BÔNG HỒNG KHÔ HÉO - Chương 02

Cập nhật lúc: 2024-09-30 12:43:24
Lượt xem: 364

Vào ngày lễ tình nhân, anh ta gửi cho tôi 520, nhưng lại gửi cho Tiểu Vũ 1314.

 

Anh ta muốn ở bên Tiểu Vũ suốt đời suốt kiếp ư?

 

Vậy tôi là gì?

 

Trước khi xem những lịch sử trò chuyện này, tôi chưa bao giờ nghi ngờ Chu Dịch sẽ ngoại tình.

 

Tôi cho rằng mọi nỗ lực của anh ta đều vì gia đình, anh ta sẽ luôn chung thủy với cuộc hôn nhân của chúng tôi.

 

Tuy nhiên sự thật chứng minh, hóa ra không có người phụ nữ nào có thể sống sót thoát khỏi chiếc điện thoại di động của chồng mình.

 

Từng nhật ký trò chuyện giữa anh ta và Tiểu Vũ đều biến thành những con d.a.o vô hình đ.â.m thật mạnh vào n.g.ự.c tôi.

 

Sự đau khổ ập đến dữ dội, gần như bao phủ toàn bộ cơ thể tôi.

 

Cảm giác ngạt thở khiến mặt tôi tái nhợt trong phút chốc, trước mắt trở nên tối sầm.

 

Chu Dịch đỡ lấy tôi đang chao đảo sắp ngã, giọng nói trầm khàn mang theo áy náy: "Vợ ơi, anh xin lỗi, nhưng anh thề, anh và cô ta tuyệt đối không vượt quá giới hạn."

 

"Vượt quá giới hạn mà anh nói...là lên giường sao?"

 

"Bọn anh không có."

 

“Cho nên, anh cảm thấy anh không sai phải không?”

 

4.

Đối với tôi mà nói, đáp án của Chu Dịch là gì đã không còn quan trọng nữa.

 

Tôi trả lại điện thoại cho anh ta, sau đó ra khỏi phòng và nói với con gái: “Hoạ Hoạ, chúng ta phải về rồi.”

 

Con gái sững sờ, nhìn về phía tôi với vẻ thắc mắc: "Mẹ ơi, sao về sớm thế ạ? Chẳng phải mẹ nói cuối tuần sẽ ở chỗ ba sao?"

 

“Mẹ có việc gấp phải về giải quyết, lần sau chúng ta lại đến chỗ ba nhé.”

 

Lúc con gái bị tôi bế ra ngoài, vẻ mặt vẫn còn mờ mịt.

 

Nhưng thấy sắc mặt tôi có điều khác thường nên không dám hỏi thêm.

 

Chu Dịch đuổi theo, giữ chặt không cho tôi đi: “Đã đến đây rồi, đợi qua cuối tuần rồi hẵng về.”

 

"Không."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dung-lam-mot-bong-hong-kho-heo/chuong-02.html.]

Anh ta và Tiểu Vũ đã hẹn nhau đi cắm trại dã ngoại cuối tuần, tôi không muốn quấy rầy họ.

 

"Thứ hai anh nhín chút thời gian về nhà một chuyến, làm những việc nên làm."

 

Tôi không nói rõ ràng hai từ ly hôn trước mặt con gái, thế nhưng Chu Dịch lại nghe hiểu.

 

Anh ta càng không chịu để tôi đi: “Em vừa lái xe năm tiếng, muốn về phải lái thêm năm tiếng nữa, cơ thể em không chịu nổi đâu.”

 

Anh ta vẫn quan tâm đến cơ thể của tôi sao?

 

Khoảnh khắc anh ta nhìn thấy tôi và con gái xuất hiện, trong lòng anh ta xót vì tôi lái xe suốt năm tiếng đồng hồ mệt mỏi, hay sợ Tiểu Vũ sẽ thấy chúng tôi?

 

Trong lúc giằng co im lặng, bên tai bỗng truyền đến tiếng mở cửa.

 

Chính là Tiểu Vũ, cô ta trực tiếp ấn vân tay mở khóa cửa bước vào.

 

"A Dịch, em..."

 

Tiếp đó, bởi vì nhìn thấy tôi nên tạm ngưng.

 

5.

Giây phút nhìn thấy Tiểu Vũ, đầu óc tôi trước hết trống rỗng vài giây.

 

Sau đó, tôi mới nhớ tới vừa rồi Chu Dịch có nói bọn họ không vượt quá giới hạn.

 

Một đồng nghiệp bình thường có thể dùng vân tay mở khóa tiến vào nhà?

 

Ngay khi tôi nhìn Chu Dịch bằng ánh mắt mỉa mai, một đòn đả kích lớn hơn nối đuôi nhau ập đến…

 

Con gái Hoạ Hoạ ấy thế mà biết Tiểu Vũ.

 

Cô bé chủ động mở miệng chào hỏi: “Chị Tiểu Vũ!”

 

Sắc mặt Tiểu Vũ hơi xấu hổ, nhưng trong mắt cô ta tràn đầy khiêu khích.

 

Trong lịch sử trò chuyện, cô ta nói với Chu Dịch rằng tối nay sẽ tăng ca, nhưng giờ lại xuất hiện ở đây.

 

Rất rõ ràng, cô ta cố tình nhắm vào tôi.

 

Cô ta còn nói với Chu Dịch: “Em gọi điện cho anh nhưng anh không bắt máy, em sợ anh xảy ra chuyện gì, cho nên…”

 

Chu Dịch không giải thích với cô ta câu nào, chỉ nói: "Em về trước đi."

 

Loading...