Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đu Idol Thất Bại, Tôi Trở Thành Chị Dâu Của Idol - Phần 5

Cập nhật lúc: 2024-10-05 11:32:32
Lượt xem: 1,162

 15

Tối hôm đó về ký túc xá.

Tôi lại nhận được hai tin nhắn lạ.

"Đừng yêu anh ta! Cô chỉ là người thay thế thôi!"

"Ánh trăng sáng trong lòng anh ta đã từ Úc trở về rồi!"

Tôi rep: "Lừa đảo."

Bên kia rep ngay lập tức: "Tôi không phải quảng cáo rác! Hơn nữa tôi nói thật đấy!"

Tôi: "Đã báo cáo lên ứng dụng chống lừa đảo quốc gia, đừng làm vậy nữa nhé anh bạn."

Hiếm khi dạy dỗ người khác, tôi nói thêm vài câu.

"Cách kiếm tiền còn nhiều mà, tìm một đại gia bao nuôi còn hơn là đi lừa đảo chứ?"

Người đó không rep lại nữa.

Chắc là đã bị pháp luật trừng trị thành công rồi.

Hôm sau, phòng thí nghiệm có khách không mời mà đến.

Hồ Lạp tức giận chống nạnh: "Tất cả là tại cô!"

Tôi dừng bút, lật ngược đồng hồ cát:

"Văn học than thở 1 tiếng 100 tệ, bắt đầu đi!"

Thùng rác chứa đựng cảm xúc tiêu cực, tôi là chuyên nghiệp đấy.

Cô ta ném xuống một xấp tiền 100 tệ: "Tôi mua cô một ngày!"

"Thật tốt bụng lại bị coi như lòng lang dạ sói! Còn hại tôi phải đổi số điện thoại!"

Hóa ra là cô.

Tiểu thư nhà giàu chuyển nghề thành kẻ lừa đảo?

Tôi thong thả thu tiền: "Nhà cô cũng phá sản rồi à?"

Tôi thật thừa hơi hỏi câu đó.

Burberry và Hermes trên người cô ta đủ chói mắt rồi.

Tần Hoài Châu từ phòng làm việc của giáo sư trở về.

Nhìn thấy Hồ Lạp như gặp phải kẻ thù, xù lông lên như mèo.

"Hồ Lạp? Cô lại đến đây làm loạn cái gì?"

"Tôi muốn vạch trần bộ mặt thật của cô ta! Buộc cô ta chia tay với anh!"

Tôi ẩn mình trong góc.

Hai người cứ tự nhiên mà đấu đá, nhưng đừng ảnh hưởng đến việc tôi đếm tiền.

Tần Hoài Châu kéo tay tôi, nhét một xấp tiền:

"Nhanh nói em yêu anh! Chứng minh cho cô ta thấy, anh không phải kẻ thứ ba không được yêu!"

"Không được yêu, chính, là, kẻ, thứ, ba!"

Hồ Lạp ném lên trời một nắm tiền lớn.

Cứ điên lên đi, cứ điên lên đi, càng điên càng tốt!

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Tiền rơi như mưa!

16

Sợ Hồ Lạp tẩy não tôi thành công, Tần Hoài Châu bám riết lấy tôi.

Còn gào lên bắt tôi chịu trách nhiệm.

Không phải chỉ sờ cơ bụng một đêm thôi sao, cần thiết phải vậy không?

Sáng 8 giờ tối 8 giờ, bên cạnh đều có anh ta.

Nói những lời sến súa, bắt tôi yêu anh ta.

Anh ta cho tôi tiền, vậy là được rồi.

"Trên đời có ba loại thước, thước thẳng, thước tam giác."

"Còn có i love you very much~"

"Khô khan quá rồi, kiss me now!"

Loại hình dịch vụ lời ngon tiếng ngọt sến súa này.

Tôi đã cố gắng duy trì hai ngày, Tần Hoài Châu rất hài lòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/du-idol-that-bai-toi-tro-thanh-chi-dau-cua-idol/phan-5.html.]

Không còn đăng những dòng trạng thái ủ rũ lên vòng bạn WeChat nữa.

17

Có một cô gái ủ rũ rất không vui.

Hồ Lạp thấy tôi và anh ta ở trường càng lúc càng quấn quýt không rời.

Nhất định phải bỏ tiền ra phổ cập cho tôi về lịch sử bệnh hoạn của Tần Hoài Châu.

Nhằm thúc đẩy đoạn tình cảm còn non nớt này tan vỡ.

Nói rằng anh ta để thu hút sự chú ý của tôi, chuyện gì cũng làm được.

Vất vả lắm mới cướp được đề tài nghiên cứu của tôi, sau lưng lại nói tốt với giáo sư.

Thấy con trai tặng thư tình cho tôi, đánh người ta một trận rồi xé nát thư.

Sau đó, đưa thư của mình cho tôi, giả vờ nói là của người khác.

Kết quả, bị tôi ném vào thùng rác.

Nửa đêm anh ta còn ra sân đ.ấ.m đá cây cối:

"Từ Vọng Thư! Anh thấy em đúng là khúc gỗ!"

Làm ồn đến hoa khôi khoa bên cạnh.

Hồ Lạp còn chưa nói xong, tôi đã hơi buồn ngủ.

"Tôi không phải người rảnh rỗi, tôi cần phải học đấy, cô đại tiểu thư ạ."

WeChat báo nhận được 5000 tệ.

Khụ. Nếu cô cứ như vậy, tôi sẽ không buồn ngủ nữa.

Tôi nở nụ cười đón khách tiêu chuẩn: "Cô cứ tiếp tục~"

Cô ta thao thao bất tuyệt.

Tiền ào ào đổ vào.

18

Tôi và hoa khôi khoa bên cạnh trở thành bạn tốt.

Cô ấy nói: "Cô cứ để Tần Hoài Châu khóc một lần, là có 5000 tệ!"

Còn có chuyện tốt như vậy sao?

Tôi: "Cứ giao cho tôi!"

Ngày hôm sau, tôi ôm một củ hành tây đi tìm Tần Hoài Châu.

Anh ta cúi người xuống: "Cuối cùng cũng thừa nhận anh sống tốt hơn người khác rồi à?"

Tuần trước, Tần Hoài Châu ném cho tôi một cái thẻ, hỏi tôi có muốn gia hạn dịch vụ người yêu không.

Tôi không đồng ý.

Loại hình dịch vụ không đứng đắn này không phải là kế lâu dài.

Vì vậy, tôi đã nói dối một chút: "Anh kém cỏi, em sẽ đi tìm người khác!"

Bây giờ, mặt tôi thật sự đau rát.

Anh ta trực tiếp áp tôi vào tường: "Tìm anh, là đồng ý thử tư thế mới rồi sao?"

Tôi không trả lời.

Nhón chân lên bất ngờ hôn anh ta một cái.

Anh ta rõ ràng là ngạc nhiên, giữ chặt tôi nhắm mắt hôn sâu.

Tôi vội vàng đẩy ra: "Chờ đã!"

Nước ép hành tây còn chưa bôi lên mà!

Hơi thở nóng bỏng của anh ta phả vào tai tôi: "Trêu chọc xong rồi chạy à? Em thử chạy xem?"

Lại một nụ hôn nữa ập đến.

Tôi nhân cơ hội bôi nước ép hành tây lên khóe mắt anh ta.

Chụp ảnh anh ta sắp khóc đến nơi, gửi thành công.

Ting ting——

Tốt quá, lại có thêm 5000 tệ.

Điều duy nhất không tốt chính là.

Tối hôm đó, eo và cổ họng tôi đều rất đau.

 

Loading...