DU DU NGÃ TÂM - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-04 11:50:42
Lượt xem: 157

13.

Dự án đấu thầu dự kiến ban đầu đã thất bại, lẽ ra nên trở về.

Nhưng Lộ Tri Tuân nói rằng tại vì đánh nhau nên anh còn quá mệt và sức khoẻ còn yếu nên nhất quyết muốn ở lại đến khi hết hạn đặt phòng.

Tôi không biết anh ấy có yếu thật hay không.

Dù sao thì bây giờ tôi thấy cũng khá yếu.

Khi đi đường đều run rẩy bước đi.

Mãi đến tối tôi mới biết mục đích thực sự của anh.

Hóa ra anh muốn tra tấn tôi đến chết.

Anh tỏ ra không đồng tình với điều này: “Em là bảo bối của anh, sao anh có thể nỡ hành hạ em?”

“Đây là vì anh yêu em.”

Tôi:....

Sau mấy ngày như vậy, anh ấy đã sẵn sàng quay trở lại công ty.

Mọi người đều nghĩ anh trở về với kết quả chiến thắng, tất cả đều sẵn sàng chúc mừng.

Kết quả là anh tuyên bố sẽ từ bỏ đấu thầu còn cấm công ty kia vĩnh viễn.

Chị Lý ngơ ngác: “Chuyện gì vậy?”

Đại Lâm lắc đầu: “Trông không bình thường chút nào.”

Chỉ có Tiểu Lưu nhìn chằm chằm vào dấu ấn mờ nhạt trên cổ tôi, đồng tử đột nhiên giãn ra.

Anh ta dường như đã phát hiện ra một bí mật đáng kinh ngạc khác, sợ Lộ Tri Tuân sẽ đe dọa mình lần nữa nên đã nhanh tay nhanh chân bỏ chạy.

Lộ Tri Tuân bày tỏ sự xin lỗi tới đồng nghiệp và hứa rằng anh sẽ tìm kiếm một đối tác tốt hơn một lần nữa.

Dù mọi người không biết chân tướng phía sau nhưng dường như mọi người luôn dành một sự tín nhiệm nhất định cho Lộ Tri Tuân.

Mọi người đều bày tỏ sự ủng hộ đối với Lộ tổng.

Lộ Tri Tuân đã khẳng định được vị thế và có được lòng tin của mọi người.

Tôi đã thức suốt đêm hôm đó.

Rạng sáng hôm sau, giật mình tỉnh dậy tôi liền gọi điện cho anh ấy, điện thoại vừa đổ chuông anh đã bắt máy ngay.

Giọng nói tuy có chút mệt mỏi nhưng anh vẫn hỏi tôi: “Em còn chưa ngủ à?”

Tôi tức giận qua điện thoại: “Anh thức khuya vậy sao?”

Anh “Ừ” một tiếng rồi nói: “Anh phải trả giá cho việc dung tục quá độ”.

Tôi vừa thẹn vừa bực, không biết phải nói gì.

Dứt khoát đặt điện thoại xuống.

Người này là ai?

Tôi thực sự rất tức giận.

14.

Trong mấy ngày Lộ Tri Tuân phải tăng ca, tôi có cảm giác như mình không phải là nhân viên công ty, không cần làm bất cứ việc gì.

Bởi vì anh ấy sắp xếp rất ít công việc cho tôi, nói rằng anh sợ gặp tôi sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả công việc của mình.

Vì thế trong công ty có tin vì dự án đấu thầu lần này thất bại, Lộ tổng chuẩn bị sa thải tôi

Chị Lý an ủi tôi: "Tiểu Hứa, đừng khóc. Em xuất sắc nhiệm vậy dì ở bất cứ đâu, vẫn sẽ toả sáng.

Đại Lâm gật đầu: “Đúng vậy, nếu Lộ tổng không biết quý trọng em, sẽ có người phát hiện ra!”

Chỉ có Tiểu Lưu nhìn tôi rồi lại nhìn Lộ Tri Tuân, thở dài lắc đầu.

Tôi ngượng ngùng cười: “Không sao, không sao đâu.”

Khi Lộ Tri Tuân nghiêm túc, quả thực anh ấy khá đẹp trai.

Anh phải mất một tuần mới kết nối thành công với một công ty TOP3 khác cùng ngành.

Kết quả là khi đi công tác anh ấy lại không đưa tôi đi cùng.

Chỉ mang theo một nam trợ lý.

Tôi giận dữ hỏi anh có phải thực sự muốn tìm cơ hội sa thải tôi không.

Anh hét lên một cách đầy oan uổng: “Sao anh dám chứ? Anh sợ là nếu mang em theo, thể lực của anh sẽ bị…”

Tôi:…

Lần này anh đi công tác khá lâu.

Đã mấy ngày rồi vẫn chưa trở về, tôi cũng không tiện hỏi công việc tiến triển như thế nào.

Ngoại trừ mỗi đêm đều gọi điện thoại nói một câu: "Vợ ơi, anh nhớ em".

Tôi không dám làm phiền anh quá nhiều.

Nhưng thật không ngờ mình là một người chu đáo như vậy, nhưng tin tức hợp tác thành công lại không phải là người đầu tiên biết đến.

Chị Lý mới sáng sớm đã thông báo tin đó.

Tôi không thể chấp nhận: "Thật hay giả? Ai nói vậy?"

Chị Lý rất hưng phấn: "Trợ lý đi cùng Lộ tổng đã nói rồi! Nghe nói tối nay sẽ có tiệc mừng!"

Mọi người lập tức hưng phấn, khí thế ngất trời bắt đầu thảo luận sôi nổi.

Còn tôi thì giận dữ trốn vào cầu thang gọi cho Lộ Tri Tuân.

Còn anh vẫn không trả lời điện thoại!

Mãi cho đến bữa tiệc mừng, tôi một bụng oán hận không có nơi nào để trút bỏ.

Tuy nhiên cũng không thấy bóng dáng của Lộ Tri Tuân.

Tôi chỉ có thể ngồi một góc uống rượu một mình.

Thật lâu sau, cửa bị đẩy ra.

Hai bóng người vội vã bước vào.

"Xin lỗi, xin lỗi, máy bay đến muộn."

Lộ Tri Tuân cùng mọi người chào hỏi vài câu, bước đến gần tôi, nghiêng người hỏi:

"Trợ lý Hứa, ghế bên cạnh anh có ai ngồi không?”

Tôi tức giận trả lời: “Không có ai ngồi, cũng đừng ngồi!”

Lộ Tri Tuân lúng túng đứng tại chỗ.

Các đồng nghiệp thở hổn hển.

Suy cho cùng, không ai nghĩ rằng tôi lại dám kiêu ngạo với Lộ Tri Tuân như vậy.

Chị Lý lo lắng đến mức gửi tin nhắn cho tôi: “Tiểu Hứa, dù em có bị sa thải thì vẫn chưa có quyết định mà…”

Tôi cũng ý thức mình đã lỡ lời nên chỉ có thể suy nghĩ lại lựa lời nói : "Ý tôi là Lộ tổng nên ngồi ở chính giữa, chứ không phải ở góc này.”

Lộ Tri Tuân cong môi: “Tôi chỉ muốn ngồi ở đây…”

Đồng nghiệp lại sửng sốt.

Trong tất cả những ánh mắt khó hiểu, chỉ có Tiểu Lưu tiếp tục thở dài lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/du-du-nga-tam/chuong-4.html.]

Nhưng với sự kiên trì mạnh mẽ của tôi, Lộ Tri Tuân vẫn là ngoan ngoãn đi về ghế chính.

Sau đó đắm mình vào việc gửi tin nhắn cho mọi người.

Tôi cảm thấy điện thoại của mình cứ rung lên nhưng tôi không nhìn vào nó.

Thấy tôi phớt lờ anh, Lộ Tri Tuân cũng nâng ly lên và bắt đầu uống rượu.

Các đồng nghiệp lần lượt lên nâng cốc chúc mừng anh.

Uống hết ly này đến ly khác, mặt anh bắt đầu đỏ bừng.

Uống hết ly này đến ly khác, anh lại bắt đầu nói năng lộn xộn.

Tôi ý thức có điều gì đó không ổn muốn bỏ chạy.

Kết quả là bị anh ôm chặt lấy tôi.

Anh vùi đầu vào lòng tôi khóc nức nở: “Vợ ơi, anh nhớ em nhiều lắm, anh nhớ em lắm đó!”

Sau đó anh quay lại nói với nam trợ lý đang đi công tác cùng anh: “Tất cả là tại cậu, lại vội vàng đi nói với người khác làm cái gì? Cậu đã phá hỏng mọi bất ngờ mà tôi dành cho vợ tôi rồi!”

“Huhuuu!!!”

15.

Sau ngày hôm đó, chị Lý lắc đầu: “Thì ra tên hề đó là em!”

Tiểu Lưu vẻ mặt buồn bã nói: “Việc này không liên quan gì đến tôi phải không? Tôi thật sự nghẹn đến khó chịu…”

Tôi hơi xấu hổ.

Lộ Tri Tuân vì để ngăn cản mọi người có suy nghĩ nào khác, đã chủ động bày tỏ sẵn sàng trả lời câu hỏi của mọi người.

Đại Lâm giơ tay: “ Tiểu Hứa, là bạn gái cũ của Lộ tổng sao?”

Anh gật đầu: “Ừ.”

Chị Lý có lẽ đã nhớ lại chuyện xảy ra trong phòng trà, ánh mắt lảng tránh, không dám nhìn tôi.

“Trước đây, Lộ tổng thật sự đã bị bỏ rơi hai lần sao?”

Anh ôm trán bất lực nói: “…Đúng vậy.”

Đồng nghiệp xung quanh bắt đầu la ó, bọn họ đều muốn nghe mọi chuyện.

Lộ Tri Tuân nhìn tôi thật sâu rồi nói:

“Lần đầu tiên là khi tôi học cấp 2, QQ show không gửi cô ấy một bộ nên cô ấy chia tay.”

Đại Lâm mở to mắt: "Cái quái gì thế? Hai người đã ở bên nhau từ hồi cấp hai à?"

Tôi im lặng nhấc tay.

Lúc đó tôi nghĩ anh ấy đẹp trai nên theo đuổi anh ấy suốt ba tháng.

Sau này cảm giác vẫn như vậy, tôi mới tìm lý do để đá anh ấy.

Có người lo lắng hỏi: “Sau đó chuyện gì xảy ra?”

Lộ Tri Tuân nhìn tôi có chút oán hận: “Lần thứ hai, cô ấy làm trợ lý cho một người đàn ông, tôi ghen tị, cô ấy cho rằng tôi phiền phức nên lại bỏ rơi tôi.”

Tôi:……

Khi lớn lên, tôi phát hiện thật ra anh ấy thực sự vẫn rất đẹp trai.

Lại mặt dày theo đuổi anh lần nữa.

Thời gian yêu nhau đó chúng tôi thực sự rất hạnh phúc.

Kết quả là sau khi tôi bắt đầu đi làm, hàng ngày anh ấy đều nhắc nhở tôi không được tiếp xúc quá nhiều với những người đàn ông khác.

Thực sự rất giống Đường Tăng.

Tôi chỉ...

Bối rối, thật là bối rối.

Người suýt trở thành trợ lý của Lộ Tri Tuân giơ tay bất bình: “Lộ tổngcó phải luôn ở đây vì Tiểu Hưá không? Chỉ cần cô ấy là trợ lý thôi.”

Lộ Tri Tuân gật đầu: “Đó là đương nhiên.”

Tiểu Lưu số với anh ấy còn ủy khuất hơn: “ Thời điểm Tiểu Hứa và Lộ tổng quay lại với nhau. Hôm đó tôi tình cờ gặp họ... họ dọa tôi không được nói cho ai biết..."

Tôi không nhịn được cười.

Lộ Tri Tuân sờ sờ chóp mũi, ho nhẹ một tiếng: “Chuyện riêng tư như vậy đừng hỏi nhiều.”

Sau đó, một đám người vây quanh Tiểu Lưu, hỏi chuyện riêng tư gì vậy.

Anh ấy thật sự sắp khóc rồi.

16.

Sau một thời gian, công ty của Từ Chí gặp vấn đề về thuế.

Bản thân anh ta cũng phải đối mặt với hàng loạt cáo buộc phi pháp.

Trong đó có tham ô công quỹ, lạm dụng quyền lực, h.i.ế.p dâm các cô gái trẻ, v.v. hiện đang chờ xét xử.

Tin tức địa phương thay phiên đưa tin trong vài ngày.

Tôi nhìn Từ Chí trên TV, cả người bị phóng viên vây quanh, vẻ mặt hốc hác, không khỏi bật cười.

“ Việc này không phải Anh làm đúng không?”

Lộ Tri Tuân thò đầu ra khỏi bếp rất tự hào nói:

“Em cho rằng mỗi ngày anh đều bận rộn như vậy chỉ để kiếm sống thôi sao?”

“Dám dùng quy tắc ngầm với em, anh ta sẽ phải trả giá.”

Tôi tăng âm lượng TV.

Lộ Tri Tuân lắng tai lên nghe, vừa nói: “Loại khốn nạn này đáng bị tử hình.”

Tôi im lặng nghe anh luyên thuyên mà không nói một lời.

Anh ấy nhận ra tôi không để ý đến ánh, ủy khuất nói: “Vợ ơi, sao em lại phớt lờ anh…”

Tôi tiếp tục xem TV.

Anh lẩm bẩm: “ Vợ yêu, anh đã chuẩn bị một điều bất ngờ cho em, em lại xem thử nè!”

Tôi tò mò một lát: “Bất ngờ gì thế?”

Anh giả vờ thần bí: “Em đến xem thử sẽ biết.”

Tôi đi vào bếp..

Sau khi bước vào, tôi đã bị sốc.

Tại sao Lộ Tri Tuân lại đeo tạp dề, lại là hình hello kitty.

Anh ôm tôi, thổi hơi vào sau tai tôi. “ Em có ngạc nhiên không?”

Tôi:…

Cũng không sốc lắm.

Lúc chạng vạng, hoàng hôn chiếu rọi phía xa.

Tay tôi bị Lộ Tri Tuân nắm chặt, rất chặt.

Lần này anh sẽ không bao giờ buông tay em nữa.

***Hoàn*** 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...