Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Dòng Nước Chảy - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-10-06 19:14:25
Lượt xem: 1,660

Tối hôm đó, Hoắc Khuynh xuất hiện trước cửa nhà tôi.

"Miểu Miểu, anh vẫn muốn thử lại một lần nữa."

"Anh biết trước kia là anh không tốt, là anh đã lạnh nhạt với em."

"Em có thể cho anh một cơ hội để bù đắp, để bắt đầu lại từ đầu được không?"

Tôi lặng lẽ nhìn anh ta: "Tôi nghĩ những gì tôi nói đã đủ rõ ràng rồi."

Hoắc Khuynh chán nản đưa tay xoa xoa mái tóc có chút rối bời.

Anh ta vốn là người rất chú ý đến hình tượng, hiếm khi nào lại lúng túng thế này.

Anh ta mặc một bộ vest màu xám tro, nhưng lại đeo một đôi khuy măng sét màu xanh lam.

Sự tương phản về màu sắc quá chói mắt, đây là một sai lầm lớn.

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

Trước đây, mỗi bộ đồ của anh ta đều do tôi tự tay phối.

Nhưng bây giờ tôi chỉ muốn anh ta nhanh chóng rời khỏi đây.

Hoắc Khuynh luống cuống nhìn tôi: "Anh... Anh yêu em, Miểu Miểu!"

“Chỉ là trước đây anh không biết trân trọng, anh chưa từng yêu ai, anh không biết cách yêu nên mới khiến em buồn, khiến em đau lòng. Mãi đến khi em rời đi anh mới nhận ra, anh căn bản không thể sống thiếu em, tất cả đều là lỗi của anh."

"Miểu Miểu, em có thể, có thể cho anh một cơ hội không? Hơn nữa Dữ Thời cũng không thể rời xa em, ngày nào thằng bé cũng khóc lóc đòi mẹ, ngoài em ra không ai dỗ được. Em có thể vì con mà đừng quyết tuyệt như vậy được không?"

Ồ, anh ta nói là anh ta yêu tôi ư?

Anh ta nói anh ta chưa từng yêu ai, không biết yêu sao?

Trước đây, khi tôi và anh ta gặp mặt theo sự sắp xếp của gia đình, anh ta đã nói với tôi: "Lâm Miểu, tôi có người trong lòng rồi, cô biết mà, phải không?"

Lúc đó, anh ta vì Từ Vi mà náo loạn với nhà họ Hoắc một trận long trời lở đất.

Sau này, sau khi chúng tôi kết hôn, nghe nói Từ Vi đã có bạn trai mới ở Mỹ, anh ta lần đầu tiên say rượu về muộn.

Ngày hôm sau, mẹ Hoắc hỏi chúng tôi khi nào thì sinh con, Hoắc Khuynh liền cười khẩy, bảo mẹ Hoắc đổi nước hoa của tôi thành mùi hoa dành dành đặc chế thì anh ta mới đồng ý.

Mỗi nơi, mỗi lần, đều có bóng dáng của một người con gái khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dong-nuoc-chay/chuong-8.html.]

Vậy mà anh ta lại nói anh ta chưa từng yêu ai?

Tôi nhìn anh ta với vẻ mỉa mai: "Thế còn Từ Vi thì sao?"

Hoắc Khuynh sững người, như thể cuối cùng lời nói dối của anh ta đã bị vạch trần, anh ta cúi đầu nghiêm túc nói: "Không có Từ Vi, Miểu Miểu, chưa bao giờ có Từ Vi cả."

"Năm đó anh không muốn nghe theo sự sắp xếp của gia đình, cố ý làm như vậy thôi."

"Anh chỉ yêu mình em, từ đầu đến cuối chỉ có mình em."

Thật nực cười.

Trước đây tôi cũng từng nghĩ, Hoắc Khuynh lạnh nhạt với tôi, đối xử với tôi bằng bạo lực lạnh, có phải là vì chuyện của Từ Vi mà anh ta có chút oán hận tôi hay không?

Tôi hiểu cảm giác không thể phản kháng là như thế nào.

Nhưng tôi không hề đồng cảm với anh ta.

Sau này Hoắc Dữ Thời ra đời, tình cảm của tôi dành cho Hoắc Khuynh dần dần nhạt phai, chỉ còn lại sự tê liệt, sự quen thuộc, ngày ngày làm những việc phù hợp với thân phận con dâu nhà họ Hoắc.

Tôi đặt hy vọng vào Hoắc Dữ Thời.

Mong chờ trong nhà này cuối cùng cũng có một người m.á.u mủ ruột thịt với tôi.

Trong những ngày đầu tiên đó, Hoắc Dữ Thời là niềm an ủi duy nhất của tôi.

Vậy mà chỉ vỏn vẹn hai năm, sự mong chờ ấy cũng trở thành cái gai đ.â.m vào da thịt tôi.

Có lẽ là Hoắc Khuynh yêu tôi thật.

Nhưng so với thể diện, lòng tự trọng và những thứ khác của anh ta thì anh ta chỉ quen với sự chăm sóc và chu toàn của tôi mà thôi.

Trong cuộc hôn nhân của chúng tôi, dù là vì lý do gì đi chăng nữa thì việc anh ta phớt lờ tôi, đối xử với tôi bằng bạo lực lạnh, cho rằng phụ nữ phải hy sinh cho gia đình là điều hiển nhiên, đều là những sự thật không thể thay đổi.

Không ai không học được cách yêu, cũng không ai không hiểu tình yêu là gì.

Trân trọng sau khi mất đi, chẳng qua chỉ là do không cam lòng và chưa gặp được người tốt hơn mà thôi.

Thời trẻ yêu ai cũng không có gì là sai, khi trưởng thành từ bỏ ai cũng chẳng có gì là lỗi.

"Hoắc Khuynh, hãy giữ lại cho mình chút thể diện đi."

 

Loading...