Chạm để tắt
Chạm để tắt

ĐÔNG CHÍ - Chương 02

Cập nhật lúc: 2024-07-09 19:38:47
Lượt xem: 1,651

"Nữ nhi biết, người trong cung không ai dễ ở chung. Mà nay phụ thân làm quan trên triều, một bước không dám đi sai, con là nữ nhi của phụ thân, sao có thể chùn bước?

Tuy nữ nhi không bằng một phần vạn của phụ thân được, nhưng nữ nhi cũng phải cố gắng hết sức. Nếu nữ nhi được Thánh thượng sủng ái, cuộc sống của Thẩm gia cũng sẽ tốt hơn.

Phụ thân, mẫu thân, Doanh Nguyệt có thể nắm bắt được Thánh tâm. Xin phụ mẫu đừng do dự nữa, hãy để con tiến cung đi."

Từng lời của Thẩm Doanh Nguyệt chân thành vô cùng, ngay cả phụ thân cũng rất cảm động.

Ông ấy lệ rơi đầy mặt, bước tới đỡ tỷ tỷ đang quỳ trên mặt đất lên.

"Con ngoan, phụ thân quả thật không nuôi con uổng công. Chỉ là, nếu con tiến cung, thì muội muội con sẽ không còn cơ hội."

Ông ta nói xong, cả ba người trong phòng đều nhìn về phía ta.

Không khí yên tĩnh, mẫu thân tiến lên nắm lấy tay ta.

Sau bao nhiêu năm làm chủ mẫu, đây là lần đầu tiên bà ta đối xử thân mật với ta như vậy.

Ta vẫn còn nhớ rõ khi bà ta đuổi mẫu thân ta đi, vẻ mặt của bà ta không hề có chút biểu tình nào.

Ta thản nhiên nhìn bà ta mà không nói gì.

Mẫu thân hơi dùng sức nắm tay ta:

"Đông Chí, ta biết con từ nhỏ đã luôn hiểu chuyện. Trong cung gió tanh mưa máu, sai một chút là có thể tan xương nát thịt, không phải là nơi tốt đẹp gì.

Vì tỷ tỷ con quyết tâm đi vào đó, đó là phúc của con.

Ta thấy, ném tú cầu chiêu thân hôm nay cũng đừng lãng phí, con hãy thay tỷ tỷ con, tự chọn một mối hôn sự tốt đẹp cho mình."

Ta nhìn ba người trong phòng, thấy họ có những biểu cảm khác nhau.

Bọn họ từ trước đến nay vẫn luôn đồng lòng, bỏ rơi ta, một thứ nữ.

Rõ ràng là bọ họ ích kỷ đến tận cùng, nhưng luôn có thể mặt dày nói ra những điều biểu hiện bọn họ tốt đẹp đến cỡ nào.

Thấy ta không nói gì, phụ thân ta nghĩ ta không vui.

Ông ta lập tức ném tách trà nóng xuống đất:

"Thẩm Đông Chí, con đừng có rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt. Chuyện hôm nay cứ quyết định như vậy, con không đồng ý cũng phải đồng ý."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dong-chi/chuong-02.html.]

Ta ngẩng đầu lên, nhìn Thẩm Doanh Nguyệt đứng sau phụ thân.

Khuôn mặt nàng ta đắc ý, ánh mắt lộ ra vẻ: "Ngươi thấy chưa, phụ thân luôn thiên vị ta".

Ta mỉm cười, nhìn Thẩm Doanh Nguyệt:

"Được thôi, muội nhường cơ hội tiến cung cho tỷ."

Nói xong, mẫu thân buông tay ta ra, cả ba người bọn họ đều lộ vẻ hưng phấn.

Trước khi ta bước ra khỏi cửa, giọng nói đắc ý của Thẩm Doanh Nguyệt vọng lại từ phía sau:

"Quý phi thì đã sao, ta Thẩm Doanh Nguyệt đã làm thì phải làm Hoàng hậu."

3

Ta, Thẩm Đông Chí, là thứ nữ không được coi trọng nhất trong nhà.

Vào thời kỳ nạn đói, mẫu thân ta bị đại ca và tẩu tử bán cho Thẩm gia với giá năm lượng bạc, trở thành thiếp của phụ thân ta.

Vì thân phận thấp kém, cuộc sống của mẫu thân ta trong phủ rất khó khăn.

Sau khi sinh ta ra, thái độ của phụ thân ta đối với mẫu thân cũng không thay đổi.

Ngay cả tên của ta, phụ thân cũng không quan tâm.

Ta sinh vào ngày Đông chí, ông ta liền đặt tên cho ta là Thẩm Đông Chí.

Cẩu thả và nực cười.

Cho đến năm ta lên năm, mẫu thân ta mang thai đệ đệ ta.

Nhân lúc phụ thân ta đi tuần tra phía Nam, chủ mẫu đã tìm một lý do để vu khống mẫu thân ta trộm đồ.

Bà là người thanh cao, nên đã mang theo đứa con trong bụng tự tử.

Hai mạng người đang sống sờ sờ ra đó, cứ thế bị hại c.h.ế.t trong tay chủ mẫu.

Sau khi phụ thân ta trở về, ông ta chỉ nói rằng mẫu thân ta không có phúc, không điều tra sâu hơn về việc này.

 

Loading...