Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỜI ĐỜI KIẾP KIẾP YÊU EM - Chương 999

Cập nhật lúc: 2024-10-01 13:47:24
Lượt xem: 0

Sòng bạc Las Vegas.

Trong sòng bạc, tiếng hoan hô ủng hộ liên tục vang lên, vua cờ b.ạ.c tối nay không phải là cô R thì không còn ai khác!

Nhưng điều mà những quý tộc giàu có và quyền lực tại hiện trường không biết rằng, cô R còn trẻ tuổi xinh đẹp khí khái này, là một cô con gái thủ lĩnh K2: tổ chức khủng bố trứ danh trên thế giới, mà người đàn ông đánh cược bên cạnh giúp cô ta, chính là Đường Thiếu Đình!

Anh ta ngậm thuốc lá, nở nụ cười xấu xa, mặc áo khoác không bâu màu đen, R thân mật dựa vào anh ta, thỉnh thoảng hôn lên khuôn mặt anh ta!

Trên quầy bar của sòng bạc, một người phụ nữ có mái tóc ngắn màu nâu và nhuộm vài sợi đỏ rượu, trang điểm đậm, không nhìn rõ khuôn mặt sẵn có, tóc quá ngắn, đậm chất trung tính, cô ta mặc một chiếc áo khoác da màu nâu sẫm, kẹp một điếu thuốc giữa ngón trỏ và ngón giữa, đầu ngón tay trượt qua lại trên miệng ly.

Dường như đang chờ người nào đó.

Nhưng chỉ chốc lát sau, cô ta đã ra khỏi sòng bạc, cưỡi trên một chiếc moto hạng nặng, nghênh ngang rời đi!

Một giờ sau.

Trong bầu không khí đại nhạc hội rock rúng động, hỗn loạn, các ca sĩ và nhạc công nhạc rock trên sân khấu vừa hát vừa chơi say mê, khán giả dưới sân khấu trông như thể vừa chơi thuốc, điên cuồng lắc lư.

Cô gái tóc ngắn chen vào giữa, điên cuồng nhảy hát như những người khác, đột nhiên có người vỗ lên vai phải cô ta ba cái.

Cô ta lập tức chen ra khỏi đám đông.

“Em Kiều, trông em ăn mặc thế này, anh Đình đây thật sự không nhận ra được đấy!”. Người đàn ông đứng trước mặt cô gái tóc ngắn, cầm điếu thuốc trong tay, quan sát cô tỉ mỉ, cười nói.

Cô gái tóc ngắn chính là Diệp Kiều vì để che giấu thân phận mà cải trang một phen.

“Nghe nói anh Đình bây giờ là phò mã của K2 à?”. Diệp Kiều thản nhiên nói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doi-doi-kiep-kiep-yeu-em/chuong-999.html.]

Đường Thiếu Đình cong môi cười, rít một hơi t.h.u.ố.c lá thật sâu, sau đó nhìn cô: “Em Kiều sẽ không ghen chứ!?”

Diệp Kiều trợn trắng mắt: “Thời gian không còn nhiều, nói chuyện chính!”

“Em Kiều còn tin anh, thật vui!”. Đình Tử còn tỏ vẻ không đứng đắn mà nói.

“Dùng người thì không nghi người, nghi người thì không dùng người, huống gì, em tin cách làm người của anh. Nhưng mà, cũng không loại trừ khả năng anh Đình thích công chúa của K2, vì công chúa của K2 mà cống hiến! Vậy thì, kết quả cũng khó nói”.

Cô đã sớm biết Đường Thiếu Đình và con gái của Bọ Cạp ở bên nhau, tuy đã rất lâu rồi không liên lạc với anh ta, nhưng cô tin rằng anh ta không phản bội, anh ta vẫn là Đình Tử đó, vì một câu nghĩa hiệp, vì cô mà thâm nhập K2, vì cô mà bán mạng.

Rõ ràng cảm nhận được bầu không khí xung quanh đang căng thẳng, Đường Thiếu Đình như đang tức giận.

“Em Kiều, bây giờ anh rất muốn bóp c.h.ế.t em!”. Đường Thiếu Đình bi thương nói, lòng tràn đầy bất đắc dĩ.

Cô thế mà lại hoài nghi anh ta sẽ yêu Avril!

Cố Diệp Phi

Avril chẳng qua chỉ là một con cờ của Bọ Cạp, lợi dụng cô ta để bẫy Đường Thiếu Đình anh ta, tránh anh ta không trung thành với K2!

“Anh Đình, nếu anh thật sự yêu Avril, nếu anh đủ nghĩa khí, nói với em là được! Em sẽ không làm anh khó xử!”. Diệp Kiều nghĩa khí nói.

Đường Thiếu Đình bị cô chọc phát cáu, nhấc chân định đi, đi chưa được mấy bước đã xoay người lại.

“Cần anh làm gì?! Nói mau!”. Anh ta hiếm khi nghiêm túc nói.

“Anh trai Diệp Thành của tôi đã đến vùng Trung Đông rồi, chắc Bọ Cạp sẽ sắp xếp người đối phó với anh ấy nhanh thôi, bên tay em đã bố trí xong biện pháp bảo vệ anh ấy, không cần tình báo của anh cũng được, nhưng em không thể lấy tính mạng của anh ấy ra để đánh cược, cho nên, càng cặn kẽ thì càng tốt! Anh Đình, làm phiền anh lưu ý giúp em!”. Diệp Kiều thành khẩn nói, cho dù mắt trang điểm rất đậm, nhưng đôi tròng mắt kia vẫn trong suốt kiên định như cũ!

Đình Tử gật đầu: “Nhưng em nói cho anh biết đi, vì sao em có thẻ dự đoán được tương lai?”

Diệp Kiều nhìn anh ta, hơi do dự: “Sau khi mọi chuyện thành công, chờ người đàn ông của em g.i.ế.c được Bọ Cạp, em sẽ nói cho anh biết! Được không?”

Loading...