Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ĐỜI ĐỜI KIẾP KIẾP YÊU EM - Chương 506

Cập nhật lúc: 2024-09-29 17:05:33
Lượt xem: 2

Vừa rồi, cô được anh bố trí trốn trong góc phòng, nhìn qua gương thì thấy tên khủng bố đi về phía Lục Bắc Kiêu đang nấp ở góc chết, chuẩn bị nổ súng. Giống như bản năng, cô rút d.a.o vọt tới, dựa theo phương pháp trước kia anh dạy cho cô, dùng toàn lực đ.â.m thẳng vào phía sau lưng tên to con.

Cô không kìm được mà run rẩy, bàn tay của Lục Bắc Kiêu không ngừng nhẹ nhàng vỗ vỗ vào lưng cô, nhẹ giọng vỗ về, “Bảo bối, em đừng sợ, người em xử lý là phần tử khủng bố.”

“Ngoan, đừng sợ, em cũng đã cứu anh!” Anh kéo cô từ trong n.g.ự.c ra, dứt lời thì hôn lên môi cô một cái. Rốt cuộc, cô là một cô gái nhỏ, không thể giống anh, g.i.ế.c người không có cảm giác.

Cố Diệp Phi

Diệp Kiều nhìn anh không có việc gì, cái cảm giác sợ hãi sau khi g.i.ế.c người cũng giảm bớt, chỉ cần anh không có việc gì là tốt rồi.

Điện thoại của cô vang lên tín hiệu, Lục Bắc Kiêu lập tức nhận lấy, là đội trưởng đội cảnh sát gọi tới.

Diệp Kiều nhìn những t.h.i t.h.ể nằm trên mặt đất, trái tim lại run rẩy. Cô hít một hơi thật sâu để điều chỉnh tâm trạng của mình.

Đúng, những kẻ khủng bố đều đáng chết.

“Tôi là Lục Bắc Kiêu!” Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói vào trong điện thoại.

“Trung úy Lục, chào anh. Tôi là đội trưởng đội cảnh sát Cung Minh. Xin hỏi anh, tình trạng hiện tại ở đó như thế nào?”

“Con tin được tập trung dưới đại sảnh tầng 1, có mười mấy kẻ canh giữ, đều là lính đánh thuê, vũ khí là AK. Mỗi tầng có 2 trạm canh gác lưu động, cả 2 trạm ở tầng 4 đều đã bị xử lý xong!” Anh trầm giọng nói.

“Trung úy Lục, tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa chắc ở trên tầng 6, chúng tôi mấy lần tổ chức xâm nhập vào trong nhưng đều bị s.ú.n.g máy lia, bị thương.” Đại đội trưởng đội cảnh sát trầm giọng nói với anh.

“Tôi sẽ đi tìm tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa, giữ liên lạc!” Anh trầm giọng nói xong thì tắt điện thoại.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doi-doi-kiep-kiep-yeu-em/chuong-506.html.]

Lục Bắc Kiêu thu 2 khẩu AK của hai tên khủng bố, 2 băng đạn 30 viên cùng với 2 khẩu s.ú.n.g ngắn, cùng bộ đàm, cầm tay Diệp Kiều nhanh chóng đi ra khỏi quán Xạ Kích.

Nhưng mà, đi tới tầng 5 thì nhìn thấy 2 trạm canh gác lưu động của bọn khủng bố, anh lại dùng cái nỏ mang theo. Dùng loại vũ khí này sẽ không phát ra âm thanh gì, cũng không sợ bị phát hiện.

2 trạm canh gác lưu động ở tầng 5 cũng bị anh xử lý nhanh chóng, sau đó đi tới tầng 6. Diệp Kiều vẫn luôn đi theo sát anh.

“Anh em, trong trung tâm thương mại có cảnh sát lẻn vào. Hắn đã g.i.ế.c 5 người của chúng ta!” Hai người đang ở trong lối thoát hiểm tầng 6 thì nghe thấy tiếng thông báo trên bộ đàm.

“Chết tiệt. Bắt được hắn, nhất định phải biến hắn thành tổ ong vò vẽ!” Tên khủng bố ở trạm canh gác lưu động ôm khẩu AK trong lòng hùng hổ nói.

Hắn vừa nói xong thì cả người cứng đờ.

“Lão tử không phải cảnh sát, lão tử là bộ đội đặc chủng!”

Lục Bắc Kiêu trong bộ quân trang dành cho người chơi, một tay cầm d.a.o quân dụng, từ phía sau đ.â.m tới, xuyên thẳng vào phổi. Tư thế này có một ưu thế là một d.a.o có thể lấy mạng kẻ địch, khiến kẻ địch không thể kêu bất cứ tiếng nào. Đây là cách giải quyết lính gác của bộ đội đặc chủng.

Diệp Kiều trốn ở lối thoát hiểm, thấy Lục Bắc Kiêu làm giống hệt như sách giáo khoa, thì không còn vẻ khiếp sợ như trước, ngược lại còn vui vừng.

Đúng lúc này, một tên ở trạm gác lưu động phát hiện ra Lục Bắc Kiêu, lập tức nổ s.ú.n.g b.ắ.n anh, nhưng mà, trước khi hắn ta kịp b.ắ.n Lục Bắc Kiêu thành tổ ong vò vẽ thì Diệp Kiều đã nhanh chân chạy tới phía sau lưng hắn, từ phía sau lưng mà yểm hộ anh.

Lục Bắc Kiêu buông cái nỏ xuống. Nếu kẻ địch đã biết có người xâm nhập thì không cần thiết phải che giấu nữa, sau đây, anh sẽ được thoải mái đại khai sát giới.

Tầng 6 của khu trung tâm thương mại này là quán ăn, theo hướng cửa lớn, căn cứ theo kinh nghiệm làm tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa của mình, Lục Bắc Kiêu giấu Diệp Kiều trong hộc bàn một quán ăn, anh lẻn qua cửa quán ăn bên cạnh, thừa dịp tay s.ú.n.g b.ắ.n tỉa không để ý, từ phía sau lưng hắn vặn gãy cổ đối phương.

Loading...