Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đọc Tâm Phu Quân Ma Tôn - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-08-01 09:22:07
Lượt xem: 2,681

8

Ta không biết phải diễn tả cảm giác của mình hiện tại thế nào, nếu cố gắng nói ra, có lẽ giống như khi ta mắng nhau với chó trên phố rồi bị chủ nhân bắt gặp.

"Lâu Chân Nhân, cẩn trọng lời nói."

Ma Tôn vẫn giữ phong thái cao quý, kiêu ngạo, nhìn Lâu Khí đang cố gắng đội cho hắn cái mũ xanh.

Trái ngược với hắn là Ma Tôn phiên bản chibi bên cạnh, đang tức giận đến mức biến thành một quả bầu, tóc hai trên đầu dựng thẳng lên trời, răng hàm nghiến ken két: "Tiên đáng ghét này, dám chạm vào nữ nhân của lão tử ta #%#¥…#¥%…"

Nói chung là chửi rất bẩn.

Ta kéo kéo tay áo hắn, muốn mượn lực xoa đầu Ma Tôn phiên bản chibi để hắn bình tĩnh lại.

Nhưng trong mắt Lâu Khí, dường như ta đang muốn trèo lên người Ma Tôn, thậm chí còn định ôm lấy cổ hắn, giữa ban ngày ban mặt làm chuyện không biết xấu hổ.

"Thời Tự!"

Khi hắn giận dữ gọi tên ta, Ma Tôn vô thức che chở ta phía sau, không hề tính toán hành động nhỏ vừa rồi của ta.

Ma Tôn cứ thế nhìn đại sư huynh trước mặt, không nói gì, chỉ có ánh vui vẻ thoáng qua trong mắt khiến cơn giận trong lòng hắn càng thêm sục sôi.

Lâu Khí lúc này cũng không chắc lời của Tô Uyển Nhi là thật hay giả.

Chẳng lẽ, Thời Tự thật sự vì ái mộ Ma Tôn mà tự nguyện thay Tô Uyển Nhi gả vào Ma Tông?

9

Hiện tại ta hoàn toàn không có tâm trí quan tâm xem Ma Tôn và Lâu Khí có đánh nhau hay không.

Bởi vì Ma Tôn phiên bản chibi đỏ chín cả mặt rồi.

"Ư ư ư - Phu nhân, phu nhân sờ ta rồi! Phu nhân sờ ta rồi!"

"Ta bị sờ rồi a a a a a!"

Ta thấy tay Ma Tôn sau lưng siết chặt thành nắm đấm.

Đây là động tác người ta chỉ làm khi căng thẳng.

"Thời Tự." Lâu Khí trầm giọng gọi một tiếng, "Ta sẽ không từ bỏ muội, tông môn cũng sẽ không."

Ta kỳ lạ nhìn hắn.

Tông môn đương nhiên sẽ không từ bỏ ta.

Nhưng liên quan gì đến hắn?

Từ khi Lâu Khí được các trưởng lão tông môn nhặt về nuôi dưỡng, lời lẽ của hắn rất kỳ quặc, thường nói với ta rằng "Sau này ta sẽ bảo vệ muội cả đời."

Sau đó, hắn quay đầu lại nói câu này với tiểu sư tỷ, Tô Uyển Nhi.

Câu này, trong miệng hắn dường như tất cả sư muội đều có thể có được.

Nhưng đó không phải điều ta muốn. Tiễn Lâu Khí đi, ta quay lại nhìn Ma Tôn vẫn còn đứng ngây ra đó.

Ma Tôn phiên bản chibi vẫn đang lắp bắp gọi "phu nhân", còn Ma Tôn bản chính ánh mắt hiếm khi lộ vẻ ngây dại.

Giống như con mèo ngốc mà mẫu thân ta nuôi.

Ta kiễng chân vỗ vai hắn, Ma Tôn hồi thần, đồng tử co lại, sau một lúc lâu mới thấp giọng nói: "Về thôi."

Mà Ma Tôn phiên bản chibi bên cạnh thì lại hói thêm một tràng dài

Quá phấn khích, giật đến trọc đầu.

10

Ngày hôm đó ta vẫn không làm được bánh vừng đen. Bởi vì sau khi Lâu Khí rời đi không lâu, người của tông môn đã đến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doc-tam-phu-quan-ma-ton/chuong-3.html.]

Người đến lại là phụ thân của ta.

"Tôn Thượng, hôm nay ta đến đây, là để thương lượng việc đối phó yêu tộc." Phụ thân ta liếc mắt ra hiệu cho ta. Ta biết điều, chuẩn bị quay người rời đi, nhưng Ma Tôn lại khẽ đỡ vai ta, an bài ta ngồi vào vị trí chính.

"Tông chủ thấy thế nào?"

Ma Tôn vô cùng tự nhiên rót trà, tùy ý nhưng không mất lễ độ đưa đến bên tay phụ thân ta.

Phụ thân nhìn thấy ta ngồi ở vị trí chính, mắt trừng lớn gần như muốn bật ra ngoài.

"Thấy thế nào? Lão phu - đương nhiên là dùng, mắt, nhìn."

Những chữ sau gần như là nghiến răng nói ra.

Bởi vì lúc ta đứng lên nói muốn gả vào Ma Tông, phụ thân đã bóp nát cả bộ chén trà yêu thích nhất của ông.

"Ồ." Ma Tôn đáp một tiếng, không tiếp tục nói thêm.

Ma Tôn phiên bản chibi bên cạnh lại không ngừng lẩm bẩm.

"Xong rồi xong rồi, nhạc phụ nổi giận rồi, nhưng tại sao nhạc phụ lại giận? Chẳng lẽ là vì kiểu tóc của ta quá xấu? Hay là ta chưa rót cho phu nhân hai chén trà?"

Ta dùng khóe mắt nhìn Ma Tôn phiên bản chibi sợ hãi đến mức sắp mất màu, gần như không nhịn được mà cười thành tiếng.

"Uống trà." Quả nhiên, Ma Tôn đang cứng đờ, ngẩn ngơ rót cho ta chén trà thứ hai.

"Bốp——"

Chén trà trong tay phụ thân ta.

Vỡ!

11

Sau khi phụ thân bóp nát bốn cái chén trà, hai người cuối cùng quyết định ba ngày sau sẽ phái binh đến biên giới.

"Tôn Thượng, Nhứ Nhứ xin nhờ ngài nhiều hơn."

"Đây là trách nhiệm của ta."

Trước khi rời đi, phụ thân kéo ta qua một bên, nhét cho ta sáu bảy cái la bàn bảo mệnh.

"Nhứ Nhứ, ta thấy Ma Tôn là kẻ lòng lang dạ thú, không phải thứ tốt lành, con cầm lấy những thứ này, nếu có điều gì không ổn thì dùng bùa của mẫu thân con mà xử hắn."

Ta thuần thục gật đầu, nhét cả chồng la bàn bảo mệnh dày cộp vào kho quân dụng trong tay áo.

Sau khi phụ thân rời đi, Ma Tôn vẫn ngồi yên vị trí không động đậy.

Ma Tôn phiên bản chibi cũng vậy, ngồi xếp bằng lơ lửng giữa không trung như đang suy nghĩ chuyện đại sự.

Ta chán nản tựa vào bàn ngắm hắn, từ đỉnh đầu với kim quan tím vàng, cho đến đôi giày thêu mây vàng dưới chân.

"Hôm nay, ta ngủ ở phòng ngươi."

Ta kinh ngạc nhìn hắn, như nghe được chuyện chấn động thiên hạ.

Dù sao với những ngày tiếp xúc vừa qua, Ma Tôn cao cao tại thượng sao có thể hạ mình, làm ra chuyện trái ngược với câu "Ta sẽ không chạm vào ngươi" mà hắn từng nói.

"Đừng hiểu lầm." Ma Tôn cố gắng giải thích, "Hôm nay Lâu Chân Nhân - "

Ta tiếp tục nghiêng đầu nhìn hắn.

Ma Tôn nghẹn lời, mím môi rồi lặp lại: "Tóm lại, hôm nay ta ngủ ở phòng ngươi."

Ma Tôn quay đầu, tránh ánh mắt của ta.

Chỉ có Ma Tôn phiên bản chibi trọc lóc ngẩng đầu học theo khỉ đột đ.ấ.m n.g.ự.c kêu lên -

"Ngủ! Ngủ! Ngủ!"

Loading...