Đoạt Mệnh Tương Tây - Chương 10

Cập nhật lúc: 2024-07-05 03:50:25
Lượt xem: 1,900

18

Kế hoạch hoàn hảo này, là Tần Xung đã giúp tôi vạch ra.

Bước đầu tiên, Triệu An rơi xuống sông giả chết.

Bước thứ hai, bộ phận xác nhận yêu cầu bồi thường của công ty bảo hiểm đến lấy báo cáo chứng tử.

Bước thứ ba, tiền bảo hiểm khổng lồ đến tay.

Bước thứ tư, làm cho Triệu An c.h.ế.t thật sự.

Ở bước đầu tiên của kế hoạch tôi đã lợi dụng việc giả c.h.ế.t của Triệu An, diệt trừ tận gốc Từ Lạc Lạc.

Lúc đó anh ta bị Từ Lạc Lạc đẩy xuống sông, thực ra là muốn từ dưới sông ngoi lên, nói cho người tình của anh ta rằng anh ta không sao, chứng minh Từ Lạc Lạc không có g.i.ế.c hắn.

Làm sao tôi có thể cho phép chuyện này xảy ra chứ?

Từ Lạc Lạc, không thể không ngồi tù. Cái thai không thể không sảy.

Tôi giả vờ hợp tác với Triệu An, để Triệu An biết bước đầu tiên, bước thứ 2, bước thứ 3, để anh ta cho rằng tôi là thật sự giúp anh ta, cho rằng đó chính là kế hoạch của tôi.

Trên thực tế, đó đều là kế hoạch của tôi và Tần Xung, bởi vì bước thứ 4 mới là bước cuối cùng.

Nghĩ đến những chuyện đã xảy ra, sắc mặt tôi không được tốt, Tần Xung cười ảm đạm, kéo lấy tay tôi rồi ôm lấy eo, kiễng chân lên, nhảy cùng tôi.

Trong nháy mắt tôi vui trở lại, tôi và Tần Xung, còn có tương lai vô cùng tươi đẹp.

Cậu ấy đã đồng ý với tôi, chúng tôi sẽ kết hôn, sẽ lấy số tiền kia, an ổn sống cả đời.

Tôi nhoài người vào trong lòng của Tần Xung, dịu dàng nói: “Cảm ơn cậu luôn ở bên cạnh chị.”

“Nếu như không có cậu giúp đỡ, năm năm trước, đến bảo hiểm của Triệu An chị cũng không mua được.”

Dẫu sao, lúc đó, tôi không thể để Triệu An biết tôi đã mua cho anh ta một phần bảo hiểm khổng lồ, mà người được hưởng lại viết tên của tôi.

Hơn nữa, nếu như không nhờ Tần Xung, thì khoản tiền bồi thường bảo hiểm không thể nhận được nhanh như vậy.

Tần Xung nhướng mày, lộ ra một nụ cười tươi tắn vui vẻ: “Không cần cảm ơn, chị Sắt Sắt có vui không nào?”

Tôi gật đầu cả khuôn mặt ngập tràn hành phúc:” Vui.”

Tần Xung cong môi lên cười một cái, đột nhiên ôm chặt tôi vào lòng hơn, ghé sát vào tai tôi thì thầm: “Nếu đã vui như vậy, chị có thể đồng ý với em một chuyện không?”

 

19

Đồng ý với cậu một chuyện?

Đừng nói là một chuyện, hai chuyện cũng có thể!

Dẫu sao, tôi và Tần Xung cũng tính là hoạn nạn có nhau, lúc tôi mất đi tất cả, cậu ta như một đạo ánh sáng xuất hiện trước mặt tôi.

Cậu ta chính là vị cứu tinh của tôi.

Tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y cậu ta, giọng điệu kiên quyết nói: “Có thể.”

“Giúp em hoàn thành bước thứ năm của kế hoạch.” Tần Xung vẫn ấm áp như trước đây.

Đầu của tôi bị bàn tay lớn của cậu ta giữ chặt, im lặng ở trong n.g.ự.c cậu, không động đậy được, trong lòng có chút không tin.

Kế hoạch này, còn có bước năm sao?

Sao tôi lại không biết...

Một cơn gió lạnh thổi đến, cửa nhà đột nhiên mở ra.

Cũng có thể là do vừa rồi Tần Xung bước vào không đóng chặt.

“Bụp, bụp, bụp”

 m thanh nện xuống nền đất, từ xa lại gần.

Cái tiếng này vừa xa lạ vừa quen thuộc, giống như chân người đang nhảy lên mà di chuyển trên nền nhà.

Nhưng mà, người bình thường làm sao có thể nhảy lên mà đi chứ?

Trong lòng hiện lên một nỗi bất an vô cùng lớn, tôi nhanh chóng vùng vẫy, muốn thoát ra khỏi cái ôm của Tần Xung, đi ra ngoài cửa xem rốt cuộc là ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doat-menh-tuong-tay/chuong-10.html.]

Tần Xung chầm chậm thả lỏng tay, tôi đứng không vững, liền lảo đảo, ngã xuống sô pha.

Cả căn phòng tràn ngập khí lạnh âm u, tiếng bước chân "bụp, bụp, bụp” cuối cùng cũng dừng ở trước cửa.

Tôi quay đầu lại nhìn...

Một gương mặt người c.h.ế.t xanh tím dữ tợn xuất hiện trước mắt tôi.

Đây rõ ràng là người chồng đã c.h.ế.t của tôi!

Triệu An! Anh ta sao có thể xuất hiện ở đây được chứ?”

Trên người anh ta mặc bộ áo quan quen thuộc, đầu tóc rối bời, đáy mắt toàn màu trắng, kiễng đầu ngón chân lên, nhảy từng cái hướng về phía tôi mà “đi “.

Hai tay của anh ta giơ ra phía trước.

Đầu ngón tay đã khô cạn máu, mười ngón tay toàn là vết thương, lộ ra xương trắng.

Trên trán dán một lá bùa màu vàng, lá bùa màu vàng này vô cùng quen mắt với tôi – lá bùa trong homestay ở Phượng Hoàng.

20

Trăng lạnh lên cao, gió lạnh gào rít.

Tôi cuối cùng cũng nghe rõ lời của Tần Xung nói, trong kế hoạch có tất cả năm bước, nhưng tôi không biết bước thứ năm là gì.

“Mời chị đi chết.” Cậu ta nhẹ nhàng nói với tôi.

Tôi đã bị xác c.h.ế.t trước mặt dọa cho vỡ mật, bàn tay khỏe mạnh của cái xác đó nhắm chuẩn vào cổ của tôi mà bóp, đem tôi nhấc lên cao, đụng đến cả trần nhà.

Đôi tay đó, đã từng ôm tôi, sờ tôi.

Nhưng bây giờ, đôi tay đó muốn g.i.ế.c tôi.

Dù cho tôi có vùng vẫy như thế nào, đều không có tác dụng, chỉ có thể phát ra những tiếng kêu thảm thiết đầy yếu ớt.

Cho đến khi hô hấp khó khăn, kề cận cái chết, tôi mới triệt để hiểu ra .

Thì ra, bước thứ năm, là tôi phải chết.

Trong ván cờ này, ai ai cũng cho rằng bản thân là chim sẻ.

Triệu An giả c.h.ế.t để thoát thân, anh ta cho rằng bản thân là chim sẻ.

Lấy được tiền bồi thường bảo hiểm, thay đổi thân phận, cao chạy xa bay.

Không cần bù lại khoản tiền thâm hụt tài chính, trong người lại có số tiền khổng lồ, cuộc sống tương lai vô cùng tươi đẹp.

Kết quả anh ta thực sự c.h.ế.t rồi.

Tôi đã g.i.ế.c Triệu An, tôi cho rằng tôi là chim sẻ.

Lấy được tiền bồi thường bảo hiểm, sẽ cùng với chàng phi công trong lòng, kết hôn sinh con.

Không cần đối diện với người chồng độc ác, báo thù được cho bố mẹ.

Kết quả, tôi cũng phải chết.

Bị cái xác của Triệu An g.i.ế.c chết.

Tôi thấy Tần Xung giơ một cái thẻ lên, vẫy vẫy trước mặt tôi.

Đó là chiếc thẻ ngân hàng bỏ tiền bồi thường bảo hiểm của tôi, trước đây Tần Xung nói cậu ta lấy thân phận nhân viên nội bộ, cầu xin chú của cậu ta giúp tôi nhanh chóng lấy được tiền.

Vì thế, tôi đã đưa thẻ cho cậu ta, để tiện thao tác, đến mật khẩu, tôi cũng nói cho cậu ta rồi.

Thì ra, Triệu An là ve, tôi là bọ ngựa, còn Tần Xung mới thật sự là chim sẻ.

Nhưng mà, tôi không hiểu, rốt cuộc tại sao chứ?

Đàn ông thật sự không thể tin tưởng được hay sao?

Tần Xung không phải luôn giúp đỡ tôi hay sao?

Cậu ta không phải yêu tôi sao?

Tại sao?

……

Bình luận

4 bình luận

Loading...