Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 6:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:03:16
Lượt xem: 740

“Hé miệng đi anh.”

Mắt Thương Khiêm mịt mờ không rõ, tôi cố nạy mấy lần không được nên bất mãn lên tiếng.

Tôi khẽ cắn lên môi anh, anh hé môi ra, tôi lập tức chui vào.

Thương Khiêm lập tức đảo khách thành chủ.

Mạnh mẽ xâm chiếm, vô cùng triền miên.

Phòng khách sạn lại trở nên yên tĩnh một cách quái dị.

Hôn xong, má tôi hơi ửng hồng, ngẩng đầu nhìn Sầm Triệt: “Anh trai, anh còn chưa đi à?”

Lúc này chắc chắn tôi đang mang theo vẻ động tình cùng khiêu khích.

Con ngươi Sầm Triệt hơi lay động, như có thứ gì tan nát.

Hắn siết c.h.ặ.t t.a.y lại, vang lên tiếng răng rắc.

Tôi khiêu khích xong lại mềm nhũn, không dám nhìn hắn, chôn mặt vào cổ Thương Khiêm.

Cuối cùng, chỉ nghe thấy “rầm” một tiếng, cửa phòng vang lên tiếng động trời.

Thương Khiêm ôm tôi, thở khẽ bên tai tôi.

“Anh có muốn làm tiếp hay không nào?” Tôi ngượng ngùng, cúi đầu hỏi.

Ánh mắt Thương Khiêm thâm trầm, anh chợt dùng đầu gối đẩy chân tôi ra.

“Ah…” Tôi thở nhẹ, hoảng hồn.

“Đồ sói mắt trắng.” Anh xoay người đi xuống, nhanh chân bước về phòng tắm.

Tiếng nước trong phòng tắm róc rách, Thương Khiêm tắm rất lâu vẫn chưa ra.

Tôi cũng hơi hơi khó chịu.

5.

Cửa phòng tắm bị kéo ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-6.html.]

Thương Khiêm người đầy hơi nước bước ra, khăn tắm buộc hờ trên eo, cơ bụng rắn chắc dưới ánh đèn lập lòe trong phòng tối vô cùng hấp dẫn.

Mặt tôi hơi nóng lên, tôi vội vàng cúi đầu xuống, giả vờ như đang xem điện thoại.

Thương Khiêm kéo ghế ra, ngồi xuống cạnh tôi.

“Thời Thanh, xin lỗi em, để em có trải nghiệm không tốt rồi.”

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Tôi vội vàng phản bác: “Không, không, không… Là do em sắc dục ngập trời.”

Nếu không phải vì nợ Thương Khiêm một ân tình, tôi cũng sẽ không mời anh ăn cơm vào tối nay.

Đã thế còn tới nhà hàng tình nhân.

Ánh đèn, hoa hồng, âm nhạc, vang đỏ…

Lần đầu gặp mặt, ánh mắt Thương Khiêm nhìn tôi cũng không trong sạch, tôi cũng mang ý đồ xấu với anh.

Hai người cùng ngấp nghé nhau, khó lòng kìm nổi.

Thương Khiêm không có bất động sản nào trong nước, cho nên lập tức thuê phòng khách sạn.

Nhưng… thật không ngờ rằng…

Sầm Triệt lại đột nhiên xông tới.

Nghĩ đến Sầm Triệt, tâm trạng tôi lại tệ xuống.

Tôi rầu rĩ nói: “Ngại quá, Thương Khiêm, để anh chê cười rồi.”

Sắc mặt Thương Khiêm hơi trầm xuống, kéo khăn qua, lau lau chỗ gần eo.

Rất lâu sau, anh thờ ơ nói: “Không sao.”

Tôi nghi ngờ anh đang dụ dỗ tôi, nhưng tôi không có bằng chứng.

6.

Sau khi hết chếnh choáng, chúng tôi cũng lý trí hơn rất nhiều.

Chuyện không hoàn thành được, ở lại đây cũng không ích gì.

Bình luận

6 bình luận

Loading...