Đóa Hồng Không Nghe Lời - Chương 4:

Cập nhật lúc: 2024-07-07 16:05:13
Lượt xem: 597

Nhưng tiểu tâm tư của tôi vốn không gạt được cô ta.

Cô ta cười lạnh, trong nụ cười mang theo vô vàn khinh thường: “Gà rừng vĩnh viễn không thể nào bay lên đầu cành, hóa thành phương hoàng được đâu, mày nên tự lo cho bản thân mày trước đi.”

Tôi cho là cô ta cảnh cáo xong là xong.

Không ngờ rằng tất cả chỉ vừa mới bắt đầu.

Tùy tùng của cô ta nhắm vào tôi.

Chen ngang, chế giễu, vứt côn trùng lên bàn tôi, xé nát sách tôi.

Nhưng Tần Chỉ Nhân chưa bao giờ tự ra tay với tôi, tôi muốn kiện cáo cũng không có bằng chứng.

Một ngày nọ, tôi đeo một chiếc vòng tay Sầm Triệt tặng cho tôi, màu hồng nhạt, rất xinh đẹp.

Tần Chỉ Nhân giận điên lên, lần đầu hiện ra ác ý nồng nặc trước mặt mọi người.

Tôi bị đè hai tay hai chân xuống, hai tên con trai mạnh bạo không ngừng giật đứt vòng tôi.

Vòng tay rất cứng, viên ngọc lại có góc cạnh, cào nát tay tôi.

Lúc vòng đứt, cổ tay tôi đã m.á.u me đầm đìa.

Tôi cố nén không khóc, nhưng lúc cô ta ném chiếc vòng tay vào bồn cầu, tôi vẫn không thể nhịn được mà bật khóc.

Tần Chỉ Nhân khoái chí cười: “Đây là kết cục của việc thích Tần Chỉ Nhân đấy.”

Cô ta không dám ở lại lâu, trước khi đi còn nói:

“Đúng rồi, lột sạch chỗ quần áo nó mặc cho tao.”

Tùy tùng sợ Sầm Triệt, không dám lột sạch ra.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/doa-hong-khong-nghe-loi/chuong-4.html.]

Nhưng tôi vẫn cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Hôm đó trời mưa rất lớn, không biết tại sao, tài xế Sầm gia không đến.

Tôi một mực chờ Sầm Triệt đến đòi công bằng cho tôi.

Nhưng cái hắn đòi lại là vợ của hắn…

Máy bay chậm rãi cất cánh.

Vết bàn tay trên mặt vẫn chưa mờ, vẫn âm ẩm đau.

chúc tục tưng đọc truyện dui 😘 cẻm ơn tục tưng đã ủng hộ YÊU PHI HỌA QUỐC ❤️‍🔥❤️‍🔥

Nếu đây là cái giá phải trả vì thích hắn.

Vậy tôi không thích hắn nữa.

3.

Lúc cửa phòng bị đá văng, tôi vẫn đang mê mang.

Dù sao, tư thế của tôi với người đàn ông trên giường này, thật sự không tính là trong sạch.

Thương Khiêm đè chặt lên người tôi, bàn tay ôm chặt lấy eo tôi.

Cặp chân nhỏ của tôi quấn quanh eo anh, đôi môi đỏ còn đang vờn trên khóe môi anh.

Nghe thấy tiếng động, Thương Khiêm nhanh chóng kéo chăn mỏng bên cạnh ra, bao phủ tôi lại.

Sau đó khó chịu nhìn về phía kẻ xông vào: “Thưa ngài, tự tiện xông phòng phòng khách sạn là hành động trái pháp luật, mong anh lập tức ra ngoài, nếu không tôi sẽ báo cảnh sát.”

Tôi chôn mặt thật sâu trong gối đầu mềm mại, trái tim vẫn đang đập dữ dội, cảm giác cơ bụng rắn chắc cùng khóe môi mềm mại vẫn còn rất rõ ràng…

Bình luận

6 bình luận

Loading...