ĐỒ ĐỆ MÈO YÊU VÀ SƯ TÔN THỎ TIÊN - CHƯƠNG 8

Cập nhật lúc: 2024-07-02 10:13:51
Lượt xem: 57

Nhưng không sao, sau khi thỏ tuyết nhỏ của ta chết, nó trở thành thần tiên rồi.

Thật tốt!

Bạch Dật Vân, Bạch Dật Vân, hóa ra đó là tên nó, thật là một cái tên hay!

Ta nhìn Bạch Dật Vân, cười ngây ngô.

Nhưng bỗng dưng, ta thấy mình thật đáng khinh.

Người ta noi gương Phật Tổ, cắt thịt nuôi ưng*, mới thành công chứng đạo thăng tiên.

Còn ta thì sao? Lại ăn thịt người ta. Ta làm ra chuyện đại nghịch bất đạo như vậy, còn được làm Tinh Quái.

Ta không có mặt mũi mà nhìn hắn, liền nói: “Sư tôn, con có lỗi với người, con không xứng làm đệ tử của người.”

Nói xong, ta quỳ xuống trước mặt hắn, muốn giải trừ quan hệ sư đồ.

"Mao Ninh, ý ngươi là gì?" Giọng nói của Bạch Dật Vân nghẹn ngào: "Ta còn tưởng ngươi sẽ rất vui khi biết đó là ta chứ!"

"Khi còn là một con mèo bình thường, con đã không thể khống chế bản năng của mình, cuối cùng đã ăn thịt người. Mặc dù người vì chuyện đại thiện đại đức này mà thành thần tiên, nhưng vẫn là ta có lỗi với người."

Ta cúi đầu, hành đại lễ với Bạch Dật Vân.

Ta đột nhiên nhớ ra, ngày hôm đó ta thậm chí còn chưa hành lễ bái sư đàng hoàng với sư tôn của mình.

Hôm đó, vừa nhìn thấy hắn, ta đã cảm thấy rất quen thuộc, vừa thích lại vừa chán ghét.

Ta thích việc hắn chính là thỏ tuyết nhỏ của ta.

Ta chán ghét bản thân vì đã ăn thịt hắn.

Nếu sớm biết là hắn, ta đã ngoan ngoãn nhận vị sư tôn này, sau đó ôm hôn hắn, rồi lại giả vờ như vừa nhớ ra hắn rồi mới giải trừ quan hệ sư đồ với hắn.

"Mao Ninh, ngươi đến cuối cùng cũng không ăn thịt ta, ngươi đã cắn chặt răng, dù thế nào cũng không chịu ăn ta."

"Ngay cả khi ta cho ngươi uống máu, ngươi mơ mơ màng màng, suýt chút nữa đã cắn ta, nhưng cuối cùng ngươi vẫn thả ta ra." "Sau đó, ta thành công vượt qua kiếp nạn, trở thành tiên nhân." 

"Bạch Dật Vân kéo ta đứng lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/do-de-meo-yeu-va-su-ton-tho-tien/chuong-8.html.]

"Người tu tiên các ngươi, cần phải trải qua kiếp nạn sinh tử, phải c.h.ế.t một lần rồi mới có thể phi thăng không phải sao?" Ta không hiểu.

"Mao Ninh... Kiếp nạn mà ta trải qua vào khi đó..." Bạch Dật Vân đột nhiên đỏ mặt, "là tình kiếp..."?

“Yêu sâu sắc đến mức sẵn sàng hy sinh bản thân để bảo vệ đối phương”.

A……

“Cho nên, khi ta sẵn lòng vì ngươi mà chết, ta đã đạt đến tiêu chuẩn để thành tiên rồi. Nhưng mà, sau khi không c.h.ế.t mà còn thành tiên, ta sợ ngươi sẽ không cầm cự được nên đã nhanh chóng dùng tiên pháp để cứu ngươi."

​ 

…Còn có thể làm vậy sao?

Nghĩ vậy, ta có chút tủi thân.

Lúc đó, ta thà c.h.ế.t đói cũng không ăn thịt hắn, nhưng hắn thì hay rồi, thành tiên cũng không chịu mời ta một bữa.

Còn khiến ta phải tìm hắn nhiều năm như vậy.

"Vậy ngươi... đã thành thần tiên rồi, tại sao qua nhiều năm như vậy cũng không thèm đến tìm ta." Ta cúi đầu, đỏ mặt hỏi hắn.

"Đó là bởi vì sau khi thấy ngươi đã khôi phục, ta liền vội vàng lên Thiên Đình đề cử giúp ngươi."

"?"

“Mặc dù chưa tu luyện, nhưng ngươi thà c.h.ế.t đói cũng không muốn ăn thịt ta, có thể được vinh danh là một trong top 100 người làm cảm động tam giới hàng năm. Ta đã cầu thiên Đình thăng cấp cho ngươi thành tinh quái. "

Phiền phức như vậy làm gì, còn không bằng tới Tuyết Sơn ở cùng ta.

"Ta chỉ là một con mèo không có động lực gì mà thôi, ta không muốn trở thành tinh quái, ta chỉ muốn ở bên ngươi." ta bĩu môi.

"Mao Ninh đúng là ngốc, ngươi thành Tinh Quái, ta thành Thần Tiên. Từ giờ trở đi, chúng ta sẽ có tuổi thọ vô hạn, có thể ở bên nhau mãi mãi rồi!" Bạch Dật Vân cười gõ đầu ta.

"Ha! Cũng có lý!"

Thỏ tuyết nhỏ của ta nói gì cũng đúng!

Ta nhìn Bạch Dật Vân, cười ngây ngô.

*Kể rằng Đức Phật vì cứu một con chim bồ câu mà cắt thịt ở cánh tay mình trao đổi với chim Ưng. Ai tò mò thì có thể tra gg về câu chuyện này nhé.

Bình luận

1 bình luận

Loading...