Đỉnh Lưu Khó Chìu - Chương 9.2

Cập nhật lúc: 2024-06-30 17:31:12
Lượt xem: 15

"Tôi vốn còn có thể ngủ hai mươi lăm phút, hiện tại một phút cũng không muốn ngủ, cám ơn mày, Tiểu Tâm!”

 

Hôm nay Lục Tư Bạch có hai ca phẫu thuật, cả hai đều nằm trong CCU, hắn cảm thấy mình cứ tiếp tục như vậy, chẳng bao lâu nữa cũng sẽ nằm xuống.

 

Tiểu Tâm ngoan ngoãn ngậm miệng lại, ở một bên làm chó đồ chơi. 

 

Giáo sư Lục cười khổ một tiếng:

 

Thức dậy, nghe vẹt chửi thề,

 

Rửa mặt, nghe vẹt mắng chửi người,

 

Tập thể hình, nghe vẹt mắng chửi người,

 

Làm bữa sáng, nghe vẹt chửi thề,

 

Ăn sáng, nghe vẹt chửi thề,

 

Ra cửa......

 

Vịnh Thiển Thủy là khu nhà cao cấp nhất của khu Vọng Hải, cũng là khu nhà cao cấp nhất của toàn bộ khu Giang Bắc, giá phòng từ hai mươi vạn một mét vuông lúc bắt đầu mở bán, nay đã lên tới ba mươi lăm vạn một mét vuông, nguyên nhân không chỉ là thiết kế cao cấp, an ninh nghiêm khắc, chủ yếu là do có phú hào ẩn mình như Lục Tư Bạch mua, cũng có thừa các loại minh tinh như Dư Tự Ngôn vào ở.

 

Hành lang sáng bóng , thiết bị chiếu sáng cảm ứng thông minh, không cần tạo ra nhiều âm thanh, nó được chuyển đổi dựa theo nguồn nhiệt.

 

Lục Tư Bạch vừa mở cửa, liền cảm thấy khác thường.

 

Cả tầng chỉ có 4601 và 4602 hộ gia đình. Hắn có thể khẳng định chính là hắn ra ngoài, Dư Tự Ngôn còn ở nhà, nhưng đèn chiếu trên hành lang không phải sau khi hắn mở cửa mới mở ra.

 

Giáo sư Lục nhìn lướt qua một vòng, ánh mắt dừng  ở cầu thang, hắn chậm rãi đến gần, “Tiểu Tâm, mở camera giám sát ở cửa trong vòng một giờ trước ra.”

 

Tầng 46 là tầng cao nhất, toàn bộ cấu trúc của ngôi nhà là muốn vào phòng 4602 cần phải đi qua 4601, đây là phương án mà Lục Tư Bạch cẩn thận phân tích khi muốn mua căn nhà này. Mà hệ thống giám sát của 4601 có thể đem toàn bộ hành lang đều quay được.

 

“ Được, giáo sư Lục." Đồng hồ đeo tay màu trắng của Lục Tư hiện lên một màn hình ảo, tái hiện ra cảnh tượng một giờ trước.”

 

“Tua nhanh gấp hai lần tốc độ, tự động phát hiện sinh vật lạ!”

 

Màn hình lập tức lưu chuyển như một cái kính vạn hoa kỳ quái, mãi cho đến trước khi Lục Tư Bạch ra khỏi cửa mấy phút mới bình thường trở lại, chỉ thấy ba thiếu nữ ăn mặc khoa trương khom lưng về phía màn hình điện thoại di động, lén lút quanh quẩn ở cửa, trong đó còn có một người chỉ chỉ cửa 4602.

 

Nếu một màn này bị người khác nhìn thấy, sẽ cho rằng Lục Tư Bạch là một người từ  tương lai xuyên việt tới, thật ra trong hiện thực khoa học kỹ thuật phát triển đã sớm vượt qua nhận thức bình thường của con người, Tiểu Tâm có thể có giá giá trị mấy trăm tỷ thậm chí cao hơn, tất nhiên là có đạo lý của nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dinh-luu-kho-chiu/chuong-9-2.html.]

 

Lục Tư Bạch bước chân dài đi về phía thang máy, hắn nghĩ mấy đứa nhỏ này đối với Dư Tự Ngôn chắc không làm ra chuyện  gì lớn. Một khắc khi mở cửa xe, hắn mới mở miệng: "Tiểu Tâm, xâm nhập vào tất cả hệ thống giám sát tầng 46, kết nối với phòng quản lý.”

 

Tiểu Tâm chỉ cần không nói lời nào,  hiệu suất làm việc thật đúng là người bình thường hoặc là sản phẩm điện tử khác có thể so sánh.

 

"Xin chào, đây là trung tâm quản lý Vịnh Nước Cạn, xin hỏi có thể giúp gì cho ngài?"

 

Lục Tư Bạch khởi động xe, nhìn chiếc Lamborghini màu vàng bên cạnh, mở đôi môi mím chặt: "Xin chào, tôi là chủ lầu 46, ở cầu thang phát hiện có người lạ, phiền các anh cử người tới đây, còn nữa,"  Xe của hắn rẽ một cái, chuyển đề tài, từ ngữ khí tao nhã biến thành áp bách mang theo chút mệnh lệnh: "Tôi hy vọng sau này đừng xuất hiện tình huống này nữa!"

 

 Nhân viên tiếp điện thoại nghe xong, không tự chủ được đứng lên, không ngừng gật đầu nói: "Được, rất xin lỗi ảnh hưởng đến ngài, chúng tôi lập tức cử quản lý cùng với bảo an đi lên."

 

4602 hai người thêm một con vẹt hồn nhiên không biết chuyện xảy ra ngoài phòng, hai người còn đang giằng co với nhau chuyện quay chụp quảng cáo.

 

“Cà phê này tôi đã nếm qua, kỳ thật chính là thêm tinh dầu cà phê, rất khó uống." Dư Tự Ngôn giải thích: "Không phải là anh đây chướng mắt bọn họ, là làm người phát ngôn của loại đồ chơi này, kéo thấp phẩm vị của tôi.

 

Phó Nhất sâu kín nói: "Lão nhân gia ngài trước kia cũng đã từng làm người phát ngôn của tã giấy giành cho người già rồi!"

 

Dư Tự Ngôn lườm anh ta một cái, không hết giận, cầm bình nước Alps đêm qua ném anh ta, kết quả Phó Cách không tiếp được, "Tổ tông ôi! Tôi hỏi thăm rồi, nếu cậu không đi Hầu Gia Hiên sẽ lấy vị trí Center.

 

“Cái gì? Cháu trai kia cũng nhận quảng cáo này?”

 

Dư Tự Ngôn ùng ục ùng ục uống một ngụm nước , dùng hai giây đồng hồ thay áo ngủ, ba giây rửa mặt, lại tốn năm giây tạo kiểu tóc, từ một kẻ lôi thôi lếch thếch lập tức khôi phục khí chất đỉnh lưu, Phó Nhất hoài nghi cậu là Tiểu Ma Tiên ẩn núp.

 

Dư đại minh tinh cầm lấy kính râm hướng Phó Nhất đang trợn mắt há hốc mồm huýt sáo một tiếng: "Còn thất thần làm gì? Đi thôi!”

 

  *

 

Phạm Tiểu Sơ sớm đến khoa tim mạch của bệnh viện trực thuộc đại học y Giang, y kích động đến mức cả đêm ngủ không ngon, hôm nay là lần đầu tiên y tới bệnh viện này học lâm sàng, chủ yếu là đi theo Lục Tư Bạch.

 

Đối với sinh viên ngành y mà nói, đi theo giáo sư lâm sàng là kinh nghiệm rất quý giá, giống như là học rất nhiều binh thư, hiện tại rốt cục cũng được ra chiến trường.

 

Đương nhiên, đối với Phạm Tiểu Sơ mà nói còn có một tầng nguyên nhân khác.

 

Y nghe ngóng được ví trí văn phòng của Lục Tư Bạch, lấy danh nghĩa học sinh trực tiếp đi vào, đem bàn ghế vốn sạch sẽ rắc cồn lên sửa sang lại, đi tới máy uống nước đổi bình nước mới, nấu nước sôi khử trùng chén, thậm chí ngay cả bút trên bàn, cũng dùng giấy cồn cẩn thận lau chùi từng cây từng cây, đây là kết luận y cẩn thận quan sát Lục Tư Bạch rất nhiều ngày cho ra, giáo sư thích sạch sẽ, rất thích sạch sẽ!

 

Những học sinh khác lục tục đến, Phạm Tiểu Sơ cũng giống như vừa đến, trà trộn trong đám người, nhìn thấy Lục Tư Bạch liền đỏ mặt ngượng ngùng chào hỏi.

 

Giáo sư Lục vừa đến văn phòng đã cảm thấy hôm nay dì vệ sinh tỉ mỉ hơn trước không ít, thùng rác sạch sẽ hơn thường ngày rất nhiều, khiến tâm tình hắn tốt hơn không ít.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...