Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đích Tỷ Đoạn Chân - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-10-08 11:35:29
Lượt xem: 3,939

Tiểu nương phát sốt rất nghiêm trọng, cả người như than hồng, miệng bắt đầu nói mê.

Ta phải dùng hết sức mới đỡ được bà dậy, từng muỗng từng muỗng đút thuốc cho bà uống. Bà vẫn lẩm bẩm trong miệng:

"Lão gia, sao ông không còn tới phòng ta nữa? Có phải vì ta đã già, đã xấu đi rồi không? Khi ở Hoa Mãn Lâu, ông đã thâm tình thề nguyện, nói sẽ yêu ta cả đời."

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

"Khương lang, ông thật không phải người!"

Thấy bà mê sảng, ta vội vàng bịt miệng bà lại, sợ rằng tường có tai, chuyện này mà truyền ra ngoài, e rằng mùa đông này ngay cả than cũng chẳng có.

Thế nhưng, mấy câu nói tiếp theo của bà khiến chân ta đứng không vững, suýt nữa khuỵu xuống:

"May mắn thay, ta đã đổi lấy đích nữ của ông."

"Bây giờ, đích nữ bảo bối của các ngươi coi ta như mẫu thân ruột, ngày ngày để mặc ta đánh chửi!"

Giấy dán trên cửa sổ đã rách, gió lạnh ào ào thổi vào.

Ta không kìm được rùng mình một cái, từng lớp sự thật dần được bóc tách.

Những điều bất hợp lý từ trước đến nay đều đã có lời giải.

Thảo nào, từ nhỏ đến lớn, tiểu nương chưa từng có một chút sắc mặt tốt với ta.

Bà luôn không ngừng tẩy não ta, nói rằng ta là con của thiếp thất, thân phận thấp hèn, nên phải nhường nhịn đích tỷ trong mọi chuyện.

Ngày đích tỷ ốm, đó là lần đầu tiên nàng không sao chép bài vở của ta, và cũng là lần đầu tiên ta được phu tử khen ngợi.

Khi ta về nhà kể lại tin vui ấy, bà liền xé nát tập sách của ta, nói rằng đích tỷ bệnh nặng, vậy mà ta còn có tâm tư làm bài tập, không mau đi chăm sóc tỷ, đúng là đồ vong ân bội nghĩa!

Sau đó, bà đuổi ta đến bên đích tỷ, bắt ta cùng những kẻ hầu hạ khác bận rộn chăm sóc nàng.

Bao nhiêu lần ta trằn trọc suy nghĩ, cũng chưa bao giờ ngờ rằng, người phụ nữ trước mắt, lại không phải là mẫu thân ruột của ta!

Thảo nào, khi nghe tin đích tỷ bị c.ắ.t ngón chân, bà lại tức giận đến mức đánh ta và còn phát sốt nặng.

Thì ra đó mới là con gái ruột của bà!

Khương Hi Ninh, Liễu thị, kiếp trước các ngươi một kẻ ngược đãi, một kẻ cướp đoạt thân phận của ta, khiến ta sống như c.h.ó suốt bao nhiêu năm.

Kiếp này, mọi chuyện phải thay đổi, ta nhất định sẽ bắt các ngươi trả giá gấp trăm ngàn lần!

Ngay giây tiếp theo, ánh mắt ta lạnh lẽo, ta đổ bát thuốc vào bô, rồi rời khỏi phòng.

Một kế hoạch âm thầm nảy sinh trong lòng ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dich-ty-doan-chan/chuong-4.html.]

Sáng sớm, ta đến phòng của đích mẫu.

Trước đó, bà vừa nghe tin Khương Hi Ninh bị đoạn chân, lo lắng đến mức ngất xỉu. Nay nhìn sắc mặt bà đã tốt lên nhiều, lòng ta cuối cùng cũng yên ổn.

Trước mặt ta, người phụ nữ khoác lên mình bộ váy dài màu xanh lam, nụ cười dịu dàng như nước, chính là người mà ta đã gọi "đích mẫu" suốt hơn mười năm trời. Bà có dung mạo đoan trang, khí chất cao quý, nhưng thật không ngờ, bà lại chính là sinh mẫu của ta.

Ta cắn c.h.ặ.t môi ngăn giọt nước mắt trực trào, không dám bật khóc.

Ta biết, lúc này chưa phải là thời điểm, không thể khiến kẻ địch nghi ngờ.

Cách tốt nhất lúc này chính là tiếp tục thực hiện kế hoạch của mình, cuối cùng sẽ lật đổ cả Khương Hi Ninh và Liễu thị trong một lần.

Nói với đích mẫu đôi ba câu, ta khuyên bà chú ý sức khỏe.

Rời khỏi phòng, ta đi thẳng tới viện của Khương Hi Ninh.

Hôm nay nàng đã có thể xuống đất chậm rãi bước đi, đang ra lệnh cho hạ nhân đi mua giày tất ba tấc nhỏ. Ta liền ngăn lại.

Nhìn thấy ánh mắt tức giận của nàng, ta khẽ nghiêng người, ghé sát vào tai nàng:

"Tỷ tỷ hiện giờ đã có đôi chân gót sen ba tấc, nhưng nên lo nghĩ đến những chuyện quan trọng hơn. Tỷ tỷ thật nghĩ rằng Triệu lang chỉ thích đôi chân của tiểu hoa khôi thôi sao? Tỷ tỷ đúng là hồ đồ rồi!"

"Đó chính là hoa khôi của thanh lâu! Công phu mê hoặc nam nhân của nàng ta chắc chắn không tầm thường!"

"Tỷ tỷ nghĩ chỉ dựa vào đôi chân nhỏ mà có thể khiến Triệu lang thay lòng sao? Cho dù tỷ có ở bên Triệu lang, nhưng một ngày nào đó hắn mê mẩn người khác thì cũng chẳng thể ngăn được. Trừ phi—"

Thấy nàng trầm tư, ta biết nàng đã nghe lọt, liền thừa thắng xông lên:

"Trừ phi tỷ tỷ cũng phải luyện được vẻ phong tình vạn chủng, để cho Triệu lang không thể rời xa tỷ, thiếu tỷ một ngày cũng không sống nổi, như vậy mới có thể giữ c.h.ặ.t trái tim của hắn."

Nghe xong, nàng hơi ngạc nhiên:

"Ý của Hi Nguyệt là?"

Ta vờ ra vẻ lo lắng, đầy vẻ quan tâm:

"Tỷ tỷ phải nghĩ cách, mau chóng học được cách giữ trái tim nam nhân!"

"Hắn thích không chỉ một tiểu hoa khôi mà còn thích những mỹ nhân khác, khẩu vị chắc chắn đã bị nuôi thành thói quen rồi."

"Huống hồ, nếu tỷ thật lòng yêu Triệu lang, chi bằng lúc tình cảm đang nồng đượm, hãy cùng hắn kết thành phu thê."

"Nếu sau này tỷ có với hắn một đứa con, phụ thân cho dù có biết chuyện cũng đã gạo nấu thành cơm, không thể ngăn cản."

"Đến khi đó, tỷ cùng Triệu lang mua một biệt viện, phu thê tình thâm, cuộc sống chắc chắn sẽ hạnh phúc viên mãn."

Loading...