ĐÍCH NỮ MUỐN HÒA LY - 5 + 6

Cập nhật lúc: 2024-07-05 00:08:36
Lượt xem: 782

5

Mẹ ruột ta là người vợ thứ hai của cha ta.

Theo lý mà nói, cha ta xuất thân quan lại, sẽ không xem trọng người xuất thân thương nhân như mẹ ta.

Nhưng khi người vợ đầu qua đời, những người mai mối đưa tới đều là con gái thứ của gia đình chính trực hoặc là đích nữ của gia đình kém danh vọng.

Mẹ ta tuy xuất thân thương nhân, nhưng gia đình giàu có ngang quốc khố, của hồi môn chở tám xe lớn, sản nghiệp nhiều không kể xiết.

Cha ta nhờ vào tài sản mẹ ta mang đến mà tiến xa trong sự nghiệp quan trường, dù ở nơi không có nhiều mối quan hệ, ông cũng tạo ra được con đường rộng mở.

Tiếc rằng cha ta chưa đi được đủ xa thì mẹ ta qua đời vì khó sinh khi sinh ra ta, dù tài sản lớn vẫn ở lại nhà họ Lý, nhưng cha ta dùng không thuận tay.

Vì theo luật của triều đại này, của hồi môn thuộc tài sản cá nhân của nữ tử, sau khi qua đời sẽ do con cái thừa kế.

Cha ta cho rằng nhà không thể thiếu chủ mẫu, nhưng chủ yếu là để chủ mẫu mới thay ông quản lý tài sản của mẹ ta để lại, nên cưới người vợ thứ ba là Trương thị.

Trương thị xuất thân bình thường, một lòng sinh con trai cho cha ta.

Nhưng đời không như ý muốn, khi ta hai tuổi, Lưu di nương sinh hạ một con trai.

Dù là con thứ, nhưng Lưu di nương nhờ con trai mà lên hương.

Những năm đó, ta còn nhỏ, cuộc sống rất khó khăn.

Trương thị không thích ta, Lưu di nương và con gái nàng càng bắt nạt ta, cả nhà đều nhòm ngó của hồi môn mẹ ta để lại.

May mà Trương thị và Lưu di nương cũng ganh đua nhau, không ai chịu nhường ai.

Ta sống sót trong kẽ hở như vậy.

Cho đến khi Trương thị mang thai.

Lúc đó, đệ đệ đã ba tuổi, rất được cha ta cưng chiều, nhưng cha ta vẫn mong kế mẫu sinh ra đích tử.

Cuộc đấu đá giữa Trương thị và Lưu di nương lên đến đỉnh điểm khi Trương thị mang thai.

Hôm đó, Trương thị bụng bầu ăn một bát canh thịt sen liền đau bụng không ngừng, chẳng bao lâu liền thấy máu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dich-nu-muon-hoa-ly/5-6.html.]

Phủ vội mời bà đỡ đến, bà đỡ nhìn thấy bụng bầu chưa đủ sáu tháng, đâu phải đỡ sinh, là rơi thai.

Trương thị và đứa bé đều không giữ được.

Cha ta nổi giận, Trương thị khỏe mạnh, thai nhi tốt, sao lại rơi thai?

Sau đó không biết điều tra ra sao, cuối cùng cha ta không truy cứu, bảo mọi người không được nhắc đến chuyện này nữa.

6

Không lâu sau, cha ta lại cưới một người vợ khác.

Người vợ này cũng mang của hồi môn, tài sản không kém mẹ ta, hơn nữa đối xử với ta rất tốt.

Sau này ta mới biết, kế mẫu và mẹ ta quen nhau từ nhỏ, cả hai từng học chung một thầy dạy toán, nên duyên số thật kỳ lạ.

Từ khi kế mẫu đến, ta mới có cuộc sống đích nữ đúng nghĩa.

Kế mẫu bảo vệ ta khỏi sự mưu mô của ba mẹ con Lưu di nương, dạy ta cách ứng phó hậu viện, quản lý gia vụ, điều hành sản nghiệp.

Những năm đó là thời gian ta hạnh phúc nhất, sau đó kế mẫu mang thai.

Bà chỉ vào bụng bầu, cười nói với ta: “Của hồi môn của ta không vào công quỹ, tất cả đều để lại cho con và em con.”

Ta cười hạnh phúc, luôn ở bên cạnh chăm sóc bà, lo lắng cho bà và đứa bé.

Ngày đó, ta đi chùa Linh Vân cầu phúc, chỉ nửa ngày.

Khi ta trở về, kế mẫu đã trở thành một cái xác lạnh lẽo, cùng với đứa trẻ chưa chào đời.

Mắt ta đỏ bừng, lòng đau nhói, ta hỏi mọi người, đã xảy ra chuyện gì?

Không ai biết, chỉ biết kế mẫu ngã từ bậc đá xuống, ch/ết ngay tại chỗ.

Cha ta buồn bã than: “Gia môn bất hạnh!” không dám nhìn thẳng vào mắt ta.

Đúng là không may, vì chưa đầy hai năm sau, em trai chưa đến tuổi trưởng thành cũng ch/ết.

Em trai ta mong muốn sở hữu của hồi môn của mẹ, cuối cùng tất cả thuộc về ta.

Không quá lời khi nói rằng tài sản của ta hiện tại còn nhiều hơn cha ruột, tất cả đều là của hồi môn công khai, thuộc tài sản cá nhân của ta.

Bình luận

12 bình luận

Loading...