Di Nương Không Dễ Làm - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:45:20
Lượt xem: 353

Ta có chút muốn khóc. Triệu Thác muốn bám lấy ta không buông.

Quả nhiên hắn chân trước mới rời khỏi phủ Thượng Thư không bao lâu, đã có ban thưởng từ Nam An quận vương phủ cuồn cuộn đưa đến trước mặt ta.

Nào là khuyên tai đá quý bồ câu huyết hồng, nào là vòng ngọc phú quý mỡ dê, rồi còn có cả lắc chân vàng dòng khảm mã não ngọc bích, trâm cài, ngọc trai lớn nhỏ cái gì cũng có, thậm chí còn có một chậu hải đường chạm ngọc phỉ thúy cao hơn nửa người.

Đi cùng còn có đại trưởng quầy nổi danh nhất kinh thành "Vân Tưởng xiêm y" và lão bản nương "Hoa Tưởng dung". Một người phụng mệnh Triệu Thác đo xiêm y mới cho ta, một người mang theo đủ loại mỹ phẩm rực rỡ muôn màu cho ta lựa chọn.

Bây giờ thì cả kinh thành đều biết Thế Tử gia của Nam An quận vương phủ vô cùng sủng ái một nha hoàn ở phủ Thượng Thư.

Triệu Thác chơi lớn như vậy, lại cứng đầu không chịu chấp nhận liên hôn ở nhà, trong cung cũng đã nhận được tin tức. Pháo hôi* là ta đây lập tức bị triệu vào cung gặp Thái hậu.

*Người hi sinh làm nền cho kẻ khác

Đương nhiên ta đã trở thành một nha đầu ti tiện, không quyền không thế, muốn bay lên cành cao biến thành phượng hoàng, thủ đoạn xấu xa, mê hoặc Thế Tử gia.

"Ngẩng đầu lên cho ai gia nhìn xem, rốt cuộc là hồ ly tinh như thế nào có thể khiến cho Thác nhi mê mẩn, nhất định muốn kiệu tám người nâng cưới một nô tài qua cửa."

Giọng nói của lão nhân gia này thật sự rất kinh khủng, càng đáng sợ hơn là lúc ta đang quỳ xuống có liếc mắt thấy trong tay một cung nữ cầm khay gồm: dải lụa trắng 3 thước, chủy thủ và một bầu rượu.

!!!

Ta lập tức ngã nhào trên mặt đất, khóc lóc thảm thiết tỏ lòng trung thành, thể hiện bản thân nhất thời bị vinh hoa phú quý che hai mắt, tỏ ra bản thân thực sự không thích Triệu Thác, chỉ coi trọng thân phận cùng tiền tài của hắn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/di-nuong-khong-de-lam/chuong-6.html.]

Thái hậu bối rối trong chốc lát. Đại khái chắc là không ngờ ta sẽ phối hợp như vậy.

Vậy thì, nể tình ta phối hợp như thế, có thể tha cho ta một con đường sống hay không?

"Thác nhi. Con đã nghe rõ chưa?"

Im lặng vài giây. Thái hậu ra hiệu về phía sau.

Một cung nữ vén rèm lên, Triệu Thác từ phía sau bước ra, cười nói: "Ngoại tổ mẫu, người doạ nàng sợ rồi."

Hắn tới đó ta, cầm khăn trắng như tuyết lau sạch nước mắt nước mũi trên mặt ta, sau đó đè chặt hai bả vai đang run rẩy của ta lại, ôn nhu nói: "Đừng sợ, có ta ở đây."

Ha ha. Có ngươi mới đáng sợ.

Ta còn run hơn.

Lão nhân gia ngồi ở phía trên đập bàn: "Một nô tì đê tiện, ham hư vinh, nhát gan sợ c.h.ế.t như vậy mà con lại còn coi như bảo bối? Cho dù là làm thông phòng thiếp thất cũng không đủ tư cách."

Đối mặt với cơn giận lôi đình của Thái hậu, Triệu Thác không hề nhăn mày một chút nào, vẫn nhẹ nhàng như cũ: "Ngoan. Nàng ra bên ngoài chờ ta một chút."

Hắn sai một cung nữ đưa ta ra ngoài, sau đó xoay người làm nũng với vị hoàng tổ mẫu kia. Hắn là cháu ngoại ruột lớn lên dưới gối của Thái hậu, luận về tình cảm, mấy vị hoàng tử trong cung đều kém hắn. 

Ta chỉ mong lão nhân gia đánh chuột tránh bình ngọc*, nể mặt Triệu Thác, ngàn vạn lần không làm gì xúc động.

*Không nên hành động hấp tấp.

Bình luận

3 bình luận

  • kết như này mới chân thật nè...1 người đủ lí trí và 1 người thì biết thân phận mình và biết bản thân mình muốn j.. thank chủ nhà đã uppp...

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • chủ vựa ơi, sao kết cụt lủn vậy, chưởng 13 là hết rồi à?

    Linh Mai 1 tuần trước · Trả lời

Loading...