Di Nương Không Dễ Làm - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-04 12:03:03
Lượt xem: 397

"Xin lỗi Thế Tử gia..." Ta vội vàng rút khăn lau mặt cho hắn.

Khóe miệng Triệu Thác giật giật, nhìn ra được là đang cực kỳ nhẫn nại. Mấy con ông cháu cha này đều đặc biệt chú ý hình tượng, vậy mà hắn dính nước miếng của ta cũng nhịn xuống, có thể thấy được chút ít thành ý.

Hắn miễn cưỡng cười nói: "Không sao. Nàng chắc là vui muốn c.h.ế.t rồi?"

Cũng không có...

Đừng có nói tới tứ tiểu thư là con vợ lẽ, ngay cả mấy vị đích tiểu thư của phủ Thượng Thư, nếu được làm Thế Tử Phi của Nam An quận vương phủ, đều phải xem xét bản thân có đủ tư cách hay không. Huống chi ta chỉ là một nô tài đê tiện, khế ước bản thân cũng đang nằm trong tay chủ tử.

Triệu Thác là ai? Phụ thân hắn chính là Nam An quận Vương, mẫu thân hắn chính là Công chúa Vinh Hoa, cữu cữu hắn chính là Hoàng đế. Thái hậu chính là bà ngoại ruột của hắn. Ngay cả kế mẫu cũng là đại tiểu thư của gia đình quan lớn. Dùng ngón chân cũng nghĩ ra là không có ai đồng ý với quyết định hoang đường này của hắn. 

Chẳng lẽ hắn bị ma nhập, không phải ta thì không cưới? Ở cái triều đại cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, núi lớn ở phía trên, nhiều trở ngại, hắn làm gì có phần thắng.

Đến lúc đó thần tiên đánh nhau, tiểu quỷ gặp nạn*, ta có thể sẽ biến thành bia đỡ đạn.

*Trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết

Nhưng Triệu Thác đã cho ta mặt mũi, ta không thể không biết điều.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/di-nuong-khong-de-lam/chuong-4.html.]

Sau khi cân nhắc nhiều lần, ta tỏ ra vô cùng hiểu chuyện: "Đa tạ Thế Tử gia sủng ái. Nô tì nhất định là do tổ tiên tích đức mới có thể được Thế Tử gia quan tâm như vậy. Nô tì tự biết thân phận mình ti tiện, không xứng với Thế Tử gia, chỉ cần có thể ở bên cạnh bưng trà đưa nước cho Thế Tử gia đã là mỹ mãn lắm rồi!"

Thế Tử Phi gì đó, đừng nói giỡn có được không?

Triệu Thác vung tay: "Gia nói chúng ta xứng đôi thì chính là xứng đôi. Bây giờ gia sẽ tiến cung xin Hoàng cữu cữu tứ hôn."

Hắn xài bước đi ra ngoài, bộ dáng chính là không đạt được mục đích thì sẽ không bỏ qua.

"Thế Tử gia!" Ta nhào tới ôm lấy đùi hắn, "Ngài ngàn vạn lần đừng xúc động. Nô tì thì có tài đức gì mà có thể làm Thế Tử Phi của ngài. Nô tì làm thị thiếp, di nương gì gì đó là được rồi..."

"Sao nàng lại không có tiền đồ như vậy? Gia nói nàng có thể thì chắc chắn nàng có thể." Triệu Thác dùng sức đẩy ta ra, đẩy không được hắn đành cúi đầu nhìn ta, "Nàng buông ra."

Tất nhiên ta không thể buông ra. Nếu như việc này truyền vào trong cung, ta đừng hòng giữ được cái mạng nhỏ này. Ta dứt khoát ngồi xuống ôm chặt hai chân của hắn: "Thỉnh Thế Tử gia thứ tội. Nô tỳ không thể buông tay."

"Nàng dám."

Hắn không phải là một người có tính nhẫn nại, giãy giụa không được thì hung hăng đạp ra một cái, lại đạp trúng vào bụng ta. Ta đau đến mức rên một tiếng, suýt nữa thì chảy nước mắt.

Ta nhìn hắn, hắn cũng nhìn ta. Chúng ta một lần nữa lại rơi vào tình huống xấu hổ. Dù sao thì ta cũng vừa mới ngồi vào vị trí nữ nhân mà hắn yêu thương thật lòng. Mông ta còn chưa ngồi nóng đâu mà hắn đã đạp ta một cái, hình như có gì đó không đúng lắm...

Bình luận

3 bình luận

  • kết như này mới chân thật nè...1 người đủ lí trí và 1 người thì biết thân phận mình và biết bản thân mình muốn j.. thank chủ nhà đã uppp...

    ebe 1 tuần trước · Trả lời

  • chủ vựa ơi, sao kết cụt lủn vậy, chưởng 13 là hết rồi à?

    Linh Mai 1 tuần trước · Trả lời

Loading...