Dệt Mộng - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-07-06 19:26:14
Lượt xem: 2,944

8

An Viện từ trước đến nay luôn tỏ ra là kiểu người liễu yếu đào tơ, yếu đuối nhu nhược, nhưng hôm nay không ai thương tiếc nàng cả.

 

Ta liếc mắt, hạ nhân đang đè huynh trưởng “ không cẩn thận” lỏng tay làm sổng hắn ra. Huynh trưởng tiến lên giáng một cái cái tát: "Đều là ngươi hại ta!"

 

"Muội không có, huynh trưởng, nói gì vậy ?"

Huynh trưởng lại tát thêm một cái, căn bản cũng không cho nàng ta cơ hội giải thích: "Ngươi nghĩ là chỉ cần hãm hại ta, đệ đệ ngươi liền có thể phất lên đúng không?"

Mẫu thân cũng hận vô cùng, lại sai người lôi Lý di nương đến cùng chịu phạt. Phụ thân mắt lạnh nhìn, không nói một lời.

 

Cảnh này cùng với kiếp trước của ta sao lại giống nhau đến thế, ta từ trong tay đạo tặc chạy ra, nhưng bọn họ lại chất vấn ta tại sao ta còn sống trở về, bại hoại thanh danh! Theo bọn họ, ta nên ch ngay tại chỗ mới tốt.

Ta xem một hồi cảm thấy không thú vị, liền định đi, lại bị huynh trưởng ngăn lại: "A Âm, hiện tại chỉ có muội mới có thể cứu ta thôi."

 

9

 

Huynh trưởng ngồi lên kiệu hoa, xa rời Đại tề, hắn đại khái không biết, trắc trở vừa mới bắt đầu.

 

Hoàng đế đương triều là một tên Hoàng đế trầm mê tu tiên mà Hoàng đế Đại Tề là bạo quân thích tra tấn người khác.

Thật hi vọng mệnh huynh trưởng có thể cứng một chút, đừng có chưa gì đã hẻo, phí đi một phen khổ tâm của ta.

 

Lúc ta hồi phủ, gặp An Viện, nàng xấu hổ ngẩng đầu, rụt rè nói: "Tỷ tỷ, muội có mấy câu muốn nói."

 

Ta để nàng vào phủ, gọi người mang trà lên, định nghe xem mục đích nàng ta là gì. Nàng lúc này mới quỳ xuống, cầu xin ta để mẫu thân giơ cao đánh khẽ, cho mẹ con nàng một con đường sống.

"Tỷ tỷ, muội thật không biết sẽ hại huynh trưởng ." Nàng lê hoa đái vũ nhìn qua ta, nhưng lòng ta cứng rắn cự tuyệt:

 

"Phụ thân không cho huynh trưởng ra ngoài, ngươi vì sao muốn chống lại?"

"Là huynh trưởng cầu xin muội hỗ trợ, tỷ tỷ, tỷ phải biết, chúng huynh muội tình cảm rất tốt." Rõ ràng ta cùng huynh trưởng mới là ruột thịt cùng một mẹ sinh ra, nhưng huynh trưởng thích nhất muội muội hết lần này tới lần bao che cho nàng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/det-mong/chuong-3.html.]

Ta cũng chưa từng ghen ghét nàng, nàng cũng không nên hại ta, để cho ta thành đá lót đường cho mình.

"Ngươi nếu sớm nói cho ta, ta đã để ngươi cũng đi theo huynh trưởng hòa thân rồi."

An Viện biến sắc: "Tỷ tỷ.

"Mẫu thân chỉ có huynh trưởng là con trai, tự nhiên trong lòng không chấp nhận được là bình thường, ngươi cùng Lý di nương cố gắng chịu đựng chút, còn có phụ thân bên cạnh, chẳng lẽ mẫu thân thật có thể g.i.ế.c các ngươi hay sao?"

 

An Viện không cam tâm, cùng ta biện bạch vài câu, nói mẫu thân không thể nào tha cho mẹ con nàng, ta an ủi nàng nói: "Con người phúc họa đều là có số, ngươi bây giờ chịu khổ chút, ngày sau liền sẽ tốt hơn thôi."

 

"Tỷ tỷ không gạt muội?"

Ta gật gật đầu, vẽ cho nàng ta một cái bánh tương lai, dỗ dành đến mức mắt nàng ta dấy lên bao nhiêu hy vọng.

 

10

 

Hoàng đế trầm mê trường sinh, đối với triều chính ngày càng không chú ý, mấy vị hoàng tử tranh quyền đoạt lợi, trên triều đình loạn thành một bầy.

 

Thừa tướng kìm nén không được, rốt cục phái người tìm đến nơi này của ta, muốn để ta khuyên giải Hoàng đế.

Ta khéo léo từ chối, nói thẳng những này không phải chức trách của mình, thừa tướng đau lòng nhức óc chỉ trích ta: "Bệ hạ đã phong ngươi là quốc sư, chẳng lẽ ngươi không nên vì triều ta cúc cung tận tụy sao?"

"Thuật nghiệp hữu chuyên công, ta chỉ là được trời cao ban cho một ít tiên thuật, sao có thể dùng vào việc triều chính?."

"Ngươi!"

"Cầu người không bằng cầu mình, ta thấy Thừa tướng mới là bệnh nặng cần phải chữa đấy."

Đến chỗ của ta cũng không chỉ có mình thừa tướng, còn có những người khác. Người thì giống như Thừa tướng, người lại nói bóng nói gió hỏi ta vị Hoàng tử nào được trời xanh chọn làm người kế vị, ta đều thoái thác trả lời.

 

11

Lúc đưa đan dược cho hoàng đế, hắn cũng đã hỏi ta vấn đề giống như trước, ta nói: "Bệ hạ tu được trường sinh thuật, phúc thọ kéo dài, việc gì phải nóng lòng về chức vụ Thái tử nhất thời này làm gì?"

Hoàng đế vui vẻ: "Trẫm biết  ngay quốc sư không giống người bên ngoài, quả là thế. Trẫm từ khi dùng đan dược đến nay, thân thể so với lúc trước tốt hơn không ít."

"Bệ hạ là thiên tử, là trời cao chiếu cố ngài."

"Không tệ." Hoàng đế vỗ tay tỏ ý vui mừng, lúc này hạ chỉ, đem mấy tên Hoàng tử đang đấu đá nhau phái đi các nơi.

Ta ra đúng lúc đụng phải An Bình công chúa đến thỉnh an, cả hai nhìn nhau cười không một tiếng nói.

 

Bình luận

0 bình luận

    Loading...