Đêm Qua Ngủ Cùng Ai - Chương 8

Cập nhật lúc: 2024-07-07 09:50:29
Lượt xem: 439

Ngày hôm sau, cuộc triển lãm bắt đầu.

Khương Duật xuất hiện.

Hứa Hâm Dao lập tức tiến tới chào hỏi.

Hôm nay cô ta mặc một chiếc váy dạ hội, coi buổi triển lãm tốt nghiệp này như thể buổi triển lãm cá nhân của mình.

Mọi người đều không hề ngạc nhiên.

Nghe nói gia đình Hứa Hâm Dao đã liên hệ với nhãn hàng muốn đến hôm nay.

Cô ta nắm chắc một suất được mời hợp tác rồi.

"Duật ca, đến thì đến thôi, lại còn phải mua hoa làm gì?" Hứa Hâm Dao vui vẻ hỏi, "Anh biết hôm nay em ký hợp đồng với nhãn hàng nên cố ý mua hoa tặng em à?"

Khương Duật không trả lời.

Ánh mắt hắn nhìn tôi.

"Lật Chi, cô có ý gì, tại sao không trả lời tin nhắn của tôi?"

Mấy ngày nay Khương Duật đã chủ động gửi tin nhắn cho tôi.

Nói khá nhiều chuyện, thậm chí đôi khi còn hẹn tôi đi ăn.

Nhưng hầu như tôi không bao giờ trả lời.

Tôi nói cho có lệ: “Bận, không nhìn thấy.”

"Lần sau dù bận thế nào cũng phải nhớ rep tin nhắn tôi đấy."

"Không rep thì sao? Anh sẽ ôm điện thoại chờ à?"

"Đương nhiên là không! Ai quan tâm cô rep hay không!" Khương Duật tức giận, "Lật Chi, đừng có mà chạm vào giới hạn của tôi, lúc nào tôi cũng có thể hủy hôn đấy, cho cô hối hận xanh mắt luôn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dem-qua-ngu-cung-ai/chuong-8.html.]

Hắn quay đầu nhét bó hoa vào lòng Hứa Hâm Dao.

"Dao Dao, vừa rồi em đoán không sai, bó hoa này là tặng cho em đấy. Tôi sao có thể  chuẩn bị hoa cho người khác?"

Nực cười, Khương Duật đang làm cái mịa gì không biết?

Tôi nhìn đi chỗ khác, không quan tâm.

Giây tiếp theo, tôi nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.

Phong Dương!

Anh ta đứng ở cửa, từ xa mỉm cười với tôi.

Tôi lập tức rẽ đám đông đuổi theo anh ta.

Tôi đuổi theo Phong Dương đến một góc không có ai.

Hôm nay anh ta đã học được cách nhập gia tùy tục.

Anh ta mặc một bộ quần áo bình thường, tóc ngắn, đội một chiếc mũ lưỡi trai.

Trông giống một anh chàng đẹp trai thời hiện đại.

“Phong Dương, rốt cuộc anh là ai?” Tôi trực tiếp hỏi.

“Không phải em đã biết rồi sao?”

Anh ta nhìn tôi, nở nụ cười

"Anh là cái vị trên điện thờ thật à??"

"Ừm."

 

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...