Đêm Qua Ngủ Cùng Ai - Chương 13

Cập nhật lúc: 2024-07-07 09:59:50
Lượt xem: 1,012

Tôi mua hai cốc trà sữa, mang một cốc cho Phong Dương.

Đây là lần đầu tiên anh uống trà sữa, thấy rất mới lạ.

Mặc dù đây là lần đầu tiên hóa hình, nhưng Phong Dương thực sự hiểu rất rõ thế giới hiện nay.

Ở trong điện thờ không có việc gì làm, mỗi ngày anh đều quan sát cuộc sống của Khương gia.

Thậm chí anh còn biết có bao nhiêu đời IPhone.

Đối với anh, thời gian dường như đứng yên suốt hàng nghìn năm qua.

Tôi không thể tưởng tượng được cuộc sống của anh nhàm chán đến thế nào.

“Thì ra trà sữa có vị như thế này,” anh cẩn thận nếm thử, “trong vị ngọt lại có vị chát, ngon quá.”

Tôi cũng mang theo những món ngon khác.

Phong Dương vốn không cần ăn, nhưng anh vẫn nếm thử mọi thứ.

"Đây là lần đầu tiên ta ăn những thứ này, cảm ơn Chi Chi, ta sẽ nhớ vị của chúng thật lâu.”

Tôi tò mò hỏi: “Anh gần như bất tử, thật sự có thể nhớ được à?”

"Trải nghiệm lần đầu luôn rất khó quên," dừng lại một lát anh liền nói, "Em cũng vậy, ta chưa từng kết hôn, em là người đầu tiên."

Tôi trợn tròn mắt, ngạc nhiên: "Đợi đã, anh chưa từng kết hôn à?"

"Ừm."

"Vậy có con chưa?"

"Tất nhiên là chưa, ta đã chinh chiến cả đời, chưa đến 25 tuổi đã c.h.ế.t rồi. Ở thời hiện đại này chắc được gọi là c.h.ế.t trẻ."

"Vậy Khương gia từ đâu ra? Họ không phải là con cháu của anh sao?"

“Chúng là con cháu của em trai ta.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dem-qua-ngu-cung-ai/chuong-13.html.]

Chẳng trách vừa trêu cái lão tổ tiên liền đỏ mặt.

Hóa ra anh là một thanh niên ngây thơ đơn thuần.

Tôi cũng mời anh nếm thử rượu vang thời hiện đại.

Anh rất nhanh liền say, ánh mắt động tình.

Tôi không khách khí, đẩy thẳng anh ngã ra giường khách sạn.

Phong Dương không hổ là võ tướng, thể lực cực kỳ dồi dào.

Để khiến anh “làm” chăm chỉ hơn, tôi thâm tình nói với anh:

"Cục cưng, em thích anh quá trời."

Lão tổ tiên lần đầu tiên bị gọi là cục cưng, khuôn mặt nghiêm nghị bỗng đỏ bừng.

Quả nhiên anh liền cực kỳ nhiệt tình, càng xâm nhập sâu hơn…

Khi cả hai sắp mất hết lý trí thì bên ngoài đột nhiên có tiếng gõ cửa.

Từng tiếng từng tiếng một, nặng nề mà gấp gáp.

Tôi khàn giọng hỏi: “Ai?”

"Lật Chi, là tôi." Giọng nói của Khương Duật có chút run rẩy.

"Anh đến đây làm gì?"

"Tôi chỉ muốn biết rốt cuộc cô vì ai mà bỏ tôi? Cho tôi c.h.ế.t minh bạch, được không?"

Tôi:……

 

 

Bình luận

2 bình luận

Loading...