Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương - Chương 4: Mang Thai

Cập nhật lúc: 2024-07-07 09:35:26
Lượt xem: 33

Cơ thể ta run rẩy không ngừng, hai mắt mở to, muốn cầu cứu nhưng cổ họng không phát ra được âm thanh nào.

 

Ba! Mẹ! Cứu con với!

 

NHAL

Không phải người ta thường nói, cha mẹ và con cái có thần giao cách cảm sao? Chỉ cần một người trong số họ tới gõ cửa phòng, ta sẽ được cứu!

 

Nhưng tại sao không có ai đến?

 

“Nghe lời, đừng lộn xộn.”

 

Giọng nói của hắn vốn mềm mại bỗng trở nên lạnh lùng, hắn từ từ đưa tay về phía bụng ta, cuối cùng đặt lên bụng ta.

 

Tay của hắn ở dưới lớp quần áo của ta đã lâu như vậy mà vẫn rất lạnh lẽo. Ta có thể cảm nhận được bàn tay hắn luôn tỏa ra hơi lạnh, nhưng bụng ta không thấy khó chịu chút nào, ngược lại ta còn cảm nhận được, dường như bụng ta đã hấp thụ nó.

 

Hắn xoay người, điều này khiến ta có thể nhìn thấy rõ hình dáng con quỷ ở phía sau ta.

 

Hai năm trước, vào đêm đó, chính con quỷ trước mắt đã cướp mất lần đầu tiên của ta.

 

“Hoa Nhi, bảo vệ thằng nhóc trong bụng cho tốt, nếu nó xảy ra chuyện gì, nàng sẽ phải chịu khổ cùng nó.”

 

Thằng nhóc nào? Thằng nhóc trong bụng ta?

 

Ta nhanh chóng nghĩ tới việc bản thân không có kinh nguyệt suốt một năm. Nghe thấy lời hắn nói, lông tơ trên người cô dựng đứng.

 

Chẳng lẽ ta đang mang thai của tên sắc quỷ này?

 

Người kết hợp với quỷ đã quá vô lý, nói ra thì ai tin? Bây giờ lại nói với ta rằng ta đang mang bào thai quỷ.

 

Chẳng trách đã một năm không có kinh nguyệt, ta đi tới bệnh viện B làm kiểm tra siêu âm cũng không tìm ra vấn đề ở đâu. Cuối cùng, bác sĩ khuyên ta nên điều chỉnh thói quen sinh hoạt hàng ngày, nghỉ ngơi và chế độ ăn uống. Ngay cả Trung y cũng vô dụng.

 

Không ngờ là do ta đã mang thai.

 

Ta không ngờ vào đêm đầu tiên bản thân đã trúng số độc đắc. Nghĩ đến đứa bé trong bụng, trong lòng ta trở nên lạnh lẽo, còn hơi buồn nôn, hai chân run rẩy, quỳ xuống đất.

 

“Nhớ kỹ, đừng tới nơi có âm khí nặng, nhất là ngôi làng đó.”

 

Cuối cùng hắn cũng thả ta ra, ta há miệng thở dốc, nhận ra bản thân có thể nói chuyện được rồi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dem-khuya-minh-hon-thu-cung-cua-diem-vuong/chuong-4-mang-thai.html.]

Nhưng ngay khi ta định hỏi hắn, tại sao ta không thể trở về ngôi làng đó, hắn đã biến mất.

 

Ta ôm bụng, ngồi dưới đất, nghĩ đến lời của sắc quỷ. Ta tự nhủ bản thân phải bảo vệ đứa bé trong bụng thật tốt, bảo vệ bản thân mình,

 

Không biết tại sao, rõ ràng ta rất sợ hãi, ghê tởm bản thân mang thai đứa con của quỷ, nhưng lúc ta nhìn vào chiếc mặt nạ và đôi mắt hẹp dài sâu thẳm lộ ra từ phía sau chiếc mặt nạ, ta lại không có cảm giác chán ghét.

 

Nghĩ đến chuyện suýt nữa bản thân lại bị sắc quỷ cưỡng ép một lần nữa, cơ thể ta lại run rẩy.

 

“Cốc cốc cốc.”

 

Tiếng gõ cửa vang lên. Ta giật mình, vội vàng chỉnh lại quần áo trên người đã bị sắc quỷ làm lộn xộn, hoảng loạn đứng dậy. Tiếng của mẹ ta từ ngoài cửa trường đến.

 

“Tiểu Hoa, mẹ vào được không?”

 

Ta kìm nén sự kích động của mình, vội vàng trả lời: “Không… Không sao…”

 

Mẹ ta cảm thấy có điều kỳ lạ, mẹ không hỏi có chuyện gì hay không mà ta lại trả lời như vậy, vì vậy đã khơi dậy sự nghi ngờ của bà, bà lập tức đẩy cửa đi vào.

 

Ta đứng ở cửa, vẻ mặt ngượng ngùng, bàn tay vô thức vuốt ve bụng mình.

 

“Mẹ chỉ muốn vào xem qua, Tiểu Hoa, con có ổn không?”

 

“A, con không sao.”

 

Ta vội vàng xua tay, cười tươi với mẹ: “Con không sao, mẹ.”

 

Mẹ ta  nửa tin nửa ngờ nhìn vào mắt ta , nhưng mẹ ta vẫn tiếp tục dịu dàng nói: “Tiểu Hoa, ba mẹ vừa bạn bạc xong, chuyện ở quán cà phê kia, con đừng tới làm nữa.”

 

“Vừa lúc là kỳ nghỉ, con nghỉ ngơi cho tốt, đi ra ngoài du lịch một chuyến.”

 

Ta gật đầu, nghe lời mẹ. Lúc ta tưởng mẹ nói xong sẽ rời đi thì mẹ lại đứng ở đó một lúc, hơi do dự, mắt liếc nhìn ta tay ta , chiếc vòng ngọc bích màu đỏ đã ở trên tay ta từ bao giờ, sắc mặt mẹ ta tái nhợt.

 

Mẹ lấy lại sự bình tĩnh, giống như đã hạ quyết tâm nói với ta: “Ba mẹ định về quê để hỏi lão vụ bà xem bà ấy có cách nào giúp con thoát khỏi tình thế khó khăn này không.”

 

Ta vừa nghe xong, trái tim chợt bỏ lỡ một nhịp lời nói của sắc quỷ liên tục xoay quanh đầu ta.

 

Đừng tới ngôi làng đó, nơi đó âm khí nặng.

 

Hắn nói âm khí nặng, chắc chắn trong thôn có rất nhiều thứ không sạch sẽ. Mặc dù ta đã tiếp xúc thân thể với sắc quỷ.

Loading...