Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đánh Đổi - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-08-20 19:39:03
Lượt xem: 68

Người ngoài cửa là anh trai, cúc áo của đồ ngủ được cài đến cúc cao nhất, trên tay anh cầm một ly sữa bò.

Tôi hơi bất ngờ khi thấy anh, anh cũng hơi ngạc nhiên nhưng lập tức giải thích: “Anh thấy em có chút không lo lắng, uống một chút sữa sẽ ngủ ngon hơn”

Anh cầm ly sữa đứng ở cửa phòng không hề có ý bước vào. Khi đưa sữa cho tôi, đầu ngón tay thậm chí còn không chạm vào tay tôi.

Nếu như không được tôi cho phép, anh sẽ không tự ý bước vào không gian riêng tư của tôi.

Ở đời trước, anh đã rất cố gắng kìm nén tình yêu của mình đối với tôi, không dám vượt quá giới hạn, nên chúng tôi chỉ dừng ở mức là anh em.

Lúc tôi nói muốn kết hôn với Chu Diễm, anh có phản đối, nhưng cuối cùng vì không khuyên giải được tôi nên anh ấy đã cố gắng hết sức giải quyết với gia đình, không muốn để tôi mất đi gia đình.

Người ta thường nói sinh ra là con gái sẽ không có nhà, khi lớn lên, ngôi nhà mà chúng được sinh ra cũng sẽ không còn là tổ ấm của chúng nữa, đặc biệt là khi đã kết hôn cũng không thể xem đó là nhà mình nữa.

Vào một ngày giông bão, bố mẹ tôi phải đi công tác xa, tôi sợ hãi chạy đi tìm anh trai vì tôi sợ sấm sét, anh ôm chặt lấy tôi và nói anh sẽ mãi mãi là gia đình của tôi, chỉ cần anh còn ở đây, tôi sẽ không phải là đứa trẻ không ai cần.

Tôi nhìn xung quanh, mẹ không có ở phòng khách, chắc là đã đi nghỉ ngơi rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/danh-doi/chuong-4.html.]

Tôi vươn tay, thừa dịp anh không chú ý mà kéo anh vào phòng.

Tôi để anh ngồi trước bàn học, chỉ vào tên trên sách hỏi: “Anh, cái này là sao vậy? Anh và em không phải là cùng họ với nhau sao?”

Một thoáng ngạc nhiên hiện lên mặt Phó Yến Thần, sau đó anh dùng mu bàn tay đặt lên trán tôi.

“Phó Thấm, áp lực học tập của em lớn lắm hả?”

“Em quên rồi sao? Em nằm trong hộ khẩu của chú Phó, lúc trước mẹ anh muốn nhận nuôi em, nhưng anh thuyết phục mẹ nên gửi em cho chú Phó nuôi, gia đình chú Phó nhiều năm không có con, họ cần em hơn, mấy năm nay vì gia đình chú Phó bận bịu không thể chuyên tâm chăm sóc nên mới gửi em cho gia đình anh”

“Sau này em nói cảm thấy cứ gọi ba mẹ là dì, dượng hơi xa cách nên học theo anh gọi ba mẹ, chú Phó cũng đồng ý để em gọi”

Đời trước, tôi cùng Phó Yến Thần tham gia hội trại mùa hè, sau khi hội trại kết thúc chúng tôi cùng nhau đi chơi, nhưng ba mẹ tôi đã mất vì bị cuốn vào dòng nước chảy xiết, về sau gia đình của Phó Yến Thần đã nhận nuôi tôi, nên tôi với Phó Yến Thần mới có cùng một họ.

Nhưng đời này mọi chuyện đã thay đổi, việc tôi sống lại có lẽ đã gây ra hiệu ứng cánh bướm, tôi không còn cùng họ với Phó Yến Thần, điều đó có nghĩa là tôi và anh ấy có cơ hội. 

Bản edit này thuộc sở hữu của Đông Qua Xuân Đến!

Chúng tôi có thể đến được với nhau đúng không?

Loading...