Đánh Đổi - 13

Cập nhật lúc: 2024-07-07 20:37:32
Lượt xem: 3,983

Không nghĩ tới ta lại phải trở về con đường cũ của Tống Tuyết Nhi, nhưng ở dưới mái hiên không thể cúi đầu, ta chỉ có thể gật đầu đồng ý, mà trong lòng ta cũng đã có tính toán rồi.

 

Chiều hôm đó ta không đi học mà đến trước cửa nhà Độ tiên sinh. Truyện được edit bởi Thanh Tiếu Quân, chỉ đăng ở fb và monkeyd.

 

“Cô chờ ai? Độ tiên sinh sớm đến học viện rồi.”

 

“Không sao đâu.” Ta đáp lời gia đinh giữ cửa đang tò mò hỏi.

 

Mặt trời dần xuống núi, người ta đợi còn chưa về, thế mà lại tới một người không ai ngờ nổi.

 

Tống Tuyết Nhi nhìn ta đắc ý, em dè bỉu: “Nghe nói từ mai chị phải nghỉ học rồi, dù chị có sống lại thì sao chứ, cũng phải đi lên con đường cũ của em thôi.”

 

Mấy ngày nay em bị tất cả học trò và tiên sinh xa lánh làm Tạ Cẩm Đường thương tiếc không thôi, tình cảm hai người bỗng tăng mạnh như keo như sơn.

 

Nhưng mà ta không muốn đấu khẩu với em, ta luôn làm việc nhanh gọn lẹ, một kích mất mạng.

 

Hiện tại nhìn thì có vẻ Tống Tuyết Nhi đang có một tương lai rực rỡ, nhưng thực tế chỉ cần đi sai một bước thì em sẽ rơi xuống vực sâu, vạn kiếp không ngóc đầu dậy nổi.

 

Mà ta sẽ không nhắc nhở em. 

 

“Ta cá chắc chị đi cầu xin Độ tiên sinh giúp đỡ, nhưng kiếp này chị không hiển lộ tài năng thì sao thầy có thể giữ chị lại được chứ?” Tống Tuyết Nhi đắc ý nói.

 

Sao em không thể đắc ý đây? Bây giờ Tống Tuyết Nhi có tiền đồ như gấm, ăn sung mặc sướng, có thể làm thiếu phu nhân tương lai, còn Tạ Tinh chỉ là một đứa con gái nuôi sắp phải nghỉ học.

 

 

Mặt trời lặn xuống núi, người ta đợi cuối cùng cũng tới.

Dư Huy - tàn tia...
(Chỉ đăng tại m,onkey'd)

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/danh-doi/13.html.]

 

Người nọ mặc quan phục, gương mặt thanh tú xinh đẹp, tóc đen bóng mượt, tràn đầy khí chất thư sinh.

 

Ta quỳ xuống, cảm giác may mắn vì được gặp bà ấy khiến ta chực rơi lệ.

 

“Liễu quan nhân, ta là Tạ Tinh, ta muốn vào phủ chờ Độ tiên sinh.

 

12.

Kiếp trước, người ta cứ tưởng thầy của ta chỉ có mình Độ tiên sinh, nhưng không ai biết được, người thầy thứ hai, người dốc lòng truyền dạy mọi thứ, và cũng là người mà ta hết sức kính trọng là phu nhân của thầy, cũng là nữ thượng thư trên triều, Liễu Tiêu.

 

Bà ấy giỏi văn thuộc võ, tinh thông mọi thứ, đã từng cứu nữ đế đương triều nên năng lực cực mạnh, khi nữ quan bị áp bức mọi nơi cũng là do bà ấy bảo bọc, ta cũng là người do bà ấy tiến cử mới có thể trở thành nữ quan.

 

Nhưng kiếp trước ngay lúc tết trung thu, cũng chính là ba ngày sau đã có một việc xảy ra khiến nữ đế tức giận, cả triều ngạc nhiên.

 

Liễu Tiêu bị ám sát tại núi Thiên Môn.

 

Nữ quan lại bị đàn áp, mà ta cũng bị mất phương hướng, chỉ có thể lần mò tìm hiểu mọi việc.

 

Nhưng không ngờ Tạ Cẩm Đường lại xuất hiện, y gióng trống khua chiêng bảo biết ai hại c.h.ế.t Liễu Tiêu, ép buộc ta phải gả cho y.

 

Mãi cho đến khi bị Tống Tuyết Nhi giet chet, ta mới hiểu rõ mọi chuyện.

 

Là Tạ gia giet!

 

Để ngăn cản con đường làm quan của sư phụ, y cố ý thành hôn với ta, còn cố ý kiếm đường cho em gái giet chet ta, sau đó tất cả tiền bạc ta kiếm được đều thuộc về hầu phủ!

 

Từ khi sống lại, ta đã cẩn thận chặt chẽ, sợ hãi làm chuyện gì sẽ cải biến thời gian t/ ử v ong của sư phụ, nhưng mọi thứ diễn ra cũng khá giống kiếp trước, ta bị nghỉ học cũng không khác mấy, như vậy ta đã nắm chắc tự tin sẽ cứu được sư phụ.

 

Bình luận

4 bình luận

  • Truyện này giống 1 truyện mình đã đọc qua khác mỗi cái là 1 hiện đại 1 cổ đại còn đâu nội dung giống hệt nhau 🤨

    Minh Châu 2 tuần trước · Trả lời

  • Lúc đầu thì bảo Tạ phụ nhân xuất thân Thôi thị, sau lại bảo trẻ mồ côi. Tác giả viết đoạn sau quên đoạn đầu à 🤣🤣

    [email protected] 3 tuần trước · Trả lời

  • Truyện hay

    Hành lá 3 tuần trước · Trả lời

Loading...