Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đánh cược rằng em yêu chị - Chương 5-6

Cập nhật lúc: 2024-08-13 22:17:04
Lượt xem: 123

05.

Tôi quay lại nhà hàng, xách em gái ra ngoài: “Về nhà.”

Tôi thuần thục khởi động con xe Wuling mini, em gái bên cạnh cuối cùng không nhịn được mở miệng: “Chị, tối qua, chị và Vân Kỳ…”

Tôi trừng mắt nhìn con bé, nhạt nhẽo nói: “Như những gì em nghĩ.”

“Mẹ ơi, chị thực sự ngủ với nam thần của em? Cướp lấy lần đầu của hotboy trường bọn em?”

Em gái tôi đột nhiên biến thành người hóng hớt, vẻ mặt không thể tin được.

Tay tôi run lên, suýt nữa không giẫm đúng phanh xe: “Sao em biết đây là lần đầu của người ta?”

“Bởi vì lúc trước cậu ấy từng nói cậu ấy chưa từng yêu ai.”

Tội lỗi, tội lỗi, tôi thầm nghĩ trong lòng.

"À, cậu ấy vừa nói là cậu ấy muốn làm anh rể của em." Con bé bổ sung thêm một câu: "Vậy Giang Vân Chính phải làm như thế nào?"

Tôi nắm chặt vô lăng, nghiến răng nghiến lợi nói không nên lời: "Chị không thích em trai nhỏ, hai bọn chị vô vọng thôi." 

Con bé đang định nói gì đó, nhưng tôi lập tức bổ sung "Chị và Giang Vân Chính chia tay rồi."

"Chị, hôm qua... Bọn em...." Em gái tôi lẩm bà lẩm bẩm, lưỡng lự không biết nói sao.

"Chuyện hôm qua là ngoài ý muốn."

Nhìn vẻ mặt đờ đẫn của con bé, tôi càng hận sắt không rèn thành thép.

"Em tránh xe tên sói đội lốt cừu Giang Vân Chính một chút, con nhỏ ngốc như em không đủ để anh ta bày mưu tính kế." Tôi nhắc nhở Kỷ Minh Hề.

"Ừm, em... em nhất định sẽ tránh xa anh ta. Hôm qua em đã đưa tiền cho anh ta, chúng em phân rõ ràng rồi."

Ồ, xem ra em gái ngốc nghếch của tôi cũng thông minh hơn chút rồi.

"Đưa bao nhiêu?" Tôi hỏi.

"250" Con bé nói.

Ồ, vẫn là tôi đánh giá nó quá cao rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/danh-cuoc-rang-em-yeu-chi/chuong-5-6.html.]

06.

Sau sự cố này, tôi tưởng mọi chuyện đã kết thúc. 

Vốn là gặp một người liền yêu một người, yêu một người liền quên một người, là một trap girl luôn có lốp dự phòng, nên sau khi tan làm, tôi cùng một vài chị em đến địa điểm giải trí lớn nhất thành phố. 

Ánh đèn trong hành lang mờ mờ ảo ảo, khi tôi quay người lại đã vô tình đụng phải ai đó. Mùi nước hoa nồng nặc xộc thẳng vào mũi,  tôi nhịn không nổi hắt hơi một cái, viêm mũi dị ứng thật khó chịu.

Cá không vây xin hân hạnh tài trợ bộ truyện này, ai reup thì không phong cách.

"Chị Minh Thù, trùng hợp quá."

Cô ta có giọng nói ngọt ngào, mặc một chiếc váy liền màu xanh nhạt, tô son màu đỏ đậu và mái tóc đen dài.

Người này có chút quen mắt, hình như là phụ nữ của Trì Yến. Cô ta là một người nổi tiếng trên mạng, mà tôi không nhớ nổi tên, thôi thì gọi là Tiểu Lục vậy.

Sở dĩ tôi có ấn tượng với cô ta là vì cô ta quá thảo mai, thích đ.â.m bị thóc chọc bị gạo.

Trì Yến vốn là trúc mã, cũng là mối tình đầu, còn là vị hôn phu và suýt trở thành chồng tôi.

Ba năm trước, tôi đào hôn đến thành phố này. Sau đó, Trì Yến cũng mở chi nhánh công ty tới tận đây.

Tôi nhìn Tiểu Lục, cười mỉm: "Chị? Em gái này ở đâu ra vậy? Nhà tôi cũng chẳng phải ở hồ Bà Dương, không trồng nổi trà Bích Loan Xuân đâu.''

Tiểu Lục không những không tức giận mà mỉm cười. Xem này, đây chính là trà xanh thượng hạng.

"Trì Yến đã mời chị đến đây sao? Chị có muốn ngồi cùng nhau không? Bọn em đã bao phòng này rồi. Gần đây anh ấy vì em mà rất bận rộn, lại giới thiệu cho em vài bộ phim mới. Chị xem, sao em dám để anh ấy vì em mà làm nhiều việc như vậy chứ?"

Tôi cố nhịn cảm giác buồn nôn, vừa nhìn cô ta làm trò hề: "Đây còn không phải là do em gái có bản lĩnh sao? Với khí chất của em, đứng cạnh ai mà không bối rối?"

 Tôi lại liếc nhìn chiếc đồng hồ nữ trên cổ tay cô ta:  "Chiếc đồng hồ này không tệ đâu~”

Cô ta bắt đầu đắc ý: "Đúng vậy, là đồng hồ của Cartier."

Tôi cười cười:" Thực sự là một chiếc đồng hồ tốt~."

 Tôi tặng Tiểu Lục một ánh nhìn "cô hiểu đó", rồi quay người rời đi.

Đều là hồ ly ngàn năm, lại chịu đứng cùng tôi diễn Liêu Trai.

Từ nhỏ đến lớn, chưa bao giờ thiếu những cô gái bên cạnh Trì Yến, đâu đâu cũng là trà xanh, bạch liên hoa. Tôi gặp một người liền đấu một người, chỉ là sau này tôi đấu đến mệt rồi. 

Tôi gọi một người phục vụ đến, phân phó: "Đem một bình Long Tỉnh Tây Hồ thượng hạng đến phòng bao của giám đốc Trì."

Loading...