DẪN NINH - Chương 6

Cập nhật lúc: 2024-07-05 04:07:44
Lượt xem: 5,291

6

Ta thật không biết mình đã làm gì mà ngay cả sau khi c.h.ế.t cũng bị Mặc Nghiêu lôi ra bêu riếu.

Đại điện trở nên im lặng, ngay cả tiếng thở cũng nghe rõ, ngay cả Tiêu Quốc Công đang say rượu cũng tỉnh táo hơn nhiều.

"Đã qua đời nhiều năm, nay còn đem ra đùa giỡn làm gì?"

Mắt Tạ Giản hẹp lại, ánh mắt nguy hiểm.

"Đùa giỡn hay không, tướng quân tự biết rõ." Mặc Nghiêu dường như quyết tâm đối đầu với hắn đến cùng.

Cuối cùng là hoàng đế ngăn chặn trò hề này.

"Tạ Tuấn An, bất kể chuyện này thật giả ra sao, ngươi cũng đến tuổi thành thân rồi." Hoàng đế quay đầu nhìn An Tĩnh Vương: "Vương huynh, nếu chuyện này giao cho hoàng hậu, ý ngươi thế nào?"

An Tĩnh Vương liếc nhìn Tạ Giản cảnh cáo, rồi cúi đầu cười: "Vậy thì thần yên tâm rồi."

Tạ Giản biểu cảm khó lường, nhưng chuyện này cũng khép lại trong tiếng nhạc cung đình.

Ta không hiểu vì sao Mặc Nghiêu phải ép Tạ Giản nói ra sự thật trong hoàn cảnh như vậy, dù đúng hay sai, cho dù Tạ Giản thực sự từng có tình cảm với ta, đã nhiều năm trôi qua, người trong lòng hắn chưa chắc là ta.

Huống chi, Mặc Nghiêu luôn không quan tâm đến những chuyện liên quan đến ta, lý do duy nhất có thể giải thích cho hành động của hắn là hắn và Tạ Giản có thù oán, muốn làm hắn mất mặt trước mọi người.

Tưởng rằng chuyện này bắt đầu từ cung yến, sẽ kết thúc tại đó.

Nào ngờ tin đồn lan truyền, khắp kinh thành đều nói ta và Tạ Giản có tình cảm riêng.

Trong quán trà, người ta thêu dệt câu chuyện ta ngoại tình sau khi cưới.

Khi còn sống, ta đã mang tiếng xấu, nay lại càng bị mang tiếng xấu hơn.

Mọi người đều thương hại Mặc Nghiêu.

Tam sư huynh còn đến hỏi ta: "Sư muội có nghe kể chuyện 'Si tình lang và phụ tình nương' chưa?"

Cảm ơn, chưa.

Cũng trong thời gian này, người của Tầm Dương Hầu phủ thường xuyên đến mua thuốc trị thương.

Sư huynh nói mỗi khi đông đến, Tầm Dương Hầu phủ đều cử người đến lấy thuốc, chỉ là năm nay mua nhiều hơn.

Khi đó ta đang bận bị tin đồn quấy nhiễu, nghe hắn nói liền nghĩ xấu, mong rằng tất cả thuốc đều dùng cho Mặc Nghiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dan-ninh/chuong-6.html.]

Đến mùng năm, ta khó khăn lắm mới gạt bỏ được những chuyện này, lại bị hoàng hậu nương nương triệu vào cung.

Ta đã chuẩn bị tinh thần bà sẽ nói chuyện hôn nhân, không ngờ bà lại hỏi:

"Ninh Từ, ngươi có sẵn lòng giúp bổn cung làm một việc tốt không?"

Ta không hiểu.

Hoàng hậu cho lui các cung nữ, kéo ta ngồi xuống: "Tiệc tất niên, hoàng thượng giao việc hôn nhân của Tạ Giản tướng quân cho bổn cung, bổn cung thực sự đã chọn được một tiểu thư, chính là con gái của thượng thư bộ Hộ, Tề Mạn Nhi, cô nương không chỉ xinh đẹp mà còn thông minh, yêu mến Tạ Giản đã lâu, đây không phải là trời tác hợp sao!"

"Nhưng người đã quyết định, sao không trực tiếp ban hôn?"

Nghe như bà muốn nhất định ghép đôi hai người này, ta không hiểu cần ta giúp gì, chỉ cần một đạo thánh chỉ là xong.

Nghe vậy, hoàng hậu thở dài.

"Tạ tướng quân bảo vệ đất nước, vì Đại Lộc mà chinh chiến, bổn cung và hoàng thượng cũng muốn giúp hắn an tâm nơi hậu phương, nhưng ngươi cũng thấy, hôm đó hắn trăm cách từ chối, bổn cung nghĩ, nếu hắn hiểu rõ Tề tiểu thư, sẽ thay đổi ý định."

Ta hiểu rồi, không lạ khi Tiêu phu nhân nói hoàng hậu nhiều tâm tư.

Hóa ra bà muốn người ta tự nguyện chấp nhận sự sắp xếp của mình.

Ta cười hỏi: "Nhưng Ninh Từ có thể giúp gì được? Ta không quen Tạ tướng quân, chẳng lẽ đến trước mặt hắn nói từng điểm tốt của Tề tiểu thư sao?"

Hoàng hậu lại thở dài: "Tất nhiên không phải chuyện đó.

"Mặc Nghiêu nói thật hay giả không biết, nhưng không phải không có căn cứ.

"Ba năm trước, mùa đông, Tạ Giản từ phương Bắc chiến đấu trở về, bị thương nặng, mạng treo sợi tóc, hôn mê cả tháng mới tỉnh. Nhưng tỉnh lại, người vốn không tin thần phật lại phát cuồng muốn đến chùa Phục Dụy trên núi Thiên Hàn cầu phúc...

"Hôm đó tuyết lớn, hắn chưa khỏi hẳn, vẫn quỳ từng bước lên núi, suýt mất mạng. Khi đó ai cũng nghĩ hắn vì an ủi linh hồn các tướng sĩ đã chết, nhưng nay nghĩ lại, chưa chắc.

"Đặc biệt sau đó hắn còn đánh nhau với Mặc Nghiêu trên phố, nhìn phản ứng của Mặc Nghiêu hôm đó, chuyện này mười phần có chín là thật."

Ta trong lòng trầm xuống.

"Ninh Từ, hắn chưa giải tỏa được tâm ma, hôn sự này đối với ai cũng không tốt, đây là lý do ta gọi ngươi đến."

Ta im lặng một lúc: "Xin nương nương chỉ giáo."

"Ngươi ch/ết đi sống lại, lời ngươi hắn nhất định sẽ tin."

Hoàng hậu cầm tay ta mỉm cười:

"Bổn cung muốn ngươi nói với hắn, Từ Dẫn Ninh đã đầu thai, nhất định phải buông bỏ quá khứ."

Bình luận

20 bình luận

Loading...