Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc - Chương 51

Cập nhật lúc: 2024-07-31 15:28:04
Lượt xem: 205

Lâm Tiêu là con trai duy nhất của lão quản gia Lâm Hòa ở Lâm gia, chỉ nhỏ hơn Lâm Kính Đình hai tuổi. Hai người đã là bạn từ nhỏ, cùng nhau vui chơi cùng nhau học tập, khi trưởng thành cũng theo Lâm Kính Đình học làm ăn. Sau này, khi Lâm Kính Đình tiếp quản công việc kinh doanh của gia đình, Lâm Tiêu tự nhiên trở thành trợ thủ đắc lực duy nhất mà anh ấy tin tưởng.

Được Lâm Kính Đình trọng dụng, chỉ dựa vào sự đáng tin cậy là chưa đủ, điều quan trọng nhất vẫn phải có tài thực sự.

Lâm Tiêu tính cách trầm ổn, suy nghĩ kín đáo, thủ đoạn tàn nhẫn. Người như vậy, người bình thường không thích giao du, sợ gặp rắc rối, cũng sợ anh ta sẽ phản bội vào một ngày nào đó. Nhưng Lâm Kính Đình lại rất khâm phục tính cách này của anh ta, rất sẵn lòng trọng dụng anh ta.

Hiện nay, phần lớn công việc kinh doanh của Lâm gia ở Tô Thành đều do Lâm Tiêu toàn quyền quản lý, ngay cả các chú bác của Lâm Kính Đình cũng không dễ dàng can thiệp.

Lâm Tiêu được Lâm Kính Đình giao phó trọng trách, mỗi ngày tự biến mình thành con quay bận rộn, đến mức nay đã ba mươi sáu tuổi mà vẫn chưa lập gia đình. Thực ra người Lâm gia, bao gồm cả Lâm Kính Đình, đều từng muốn giúp anh ta sắp xếp một mối hôn sự, nhưng đều bị Lâm Tiêu quả quyết từ chối, lâu dần cũng đành để mặc anh ta.

Khi ấy Lâm Tập Tập viết về Lâm Tiêu, thực ra chỉ muốn anh ta kế thừa gia nghiệp, làm quản gia của Lâm gia. Nhưng sau đó, Lâm Kính Đình phát triển ở Nam Kinh, không thể bỏ hoàn toàn sự nghiệp ở Tô Thành nên cô mới thêm vào cho Lâm Tiêu một vai trò trợ thủ thân cận.

Không ngờ nhân vật này lại xuất hiện vào lúc này.

Ngày hôm sau Lâm Kính Đình chuẩn bị ra ngoài, Lâm Tập Tập cũng đã ăn mặc chỉnh tề đứng bên cạnh đợi anh ấy.

Nhìn vẻ mặt cười tươi rói của cô, Lâm Kính Đình cảm thấy đau đầu, biết cô lại đang có ý đồ gì đó nên quay đầu làm như không thấy cô.

Lâm Tập Tập bị hành động trẻ con của anh ấy làm cho dở khóc dở cười, bất đắc dĩ gọi: "Anh... dẫn em đi với."

Lâm Kính Đình giật giật thái dương: "Em biết anh đi đâu không mà đòi theo?"

"Em vừa nghe anh nói với tài xế là đi đến tiệm vải Duyệt Dung, em cũng muốn đi." Lâm Tập Tập tiến lên ôm cánh tay anh ấy, ra vẻ nếu anh không dẫn em đi thì em cũng không buông tay.

Lâm Kính Đình hỏi: "Muốn đi chọn vải mới?"

"Không phải."

Lâm Kính Đình nhíu mày, nghi ngờ nói: "Vậy rốt cuộc em muốn làm gì? Trước thì muốn học xem sổ sách của tiệm vải, giờ nghe anh đi tiệm vải là đòi theo, chẳng lẽ em còn muốn giúp anh quản lý tiệm vải?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-tieu-thu-phan-dien-thoi-dan-quoc/chuong-51.html.]

Hina

Sự nhạy bén của Lâm Kính Đình khiến Lâm Tập Tập rất ngạc nhiên, không ngờ anh ấy lại đoán ra nhanh như vậy, nên cô thẳng thắn thừa nhận: "Có gì mà không được, một cô gái như Phương Ny có thể quản lý tiệm vải thành công thì em cũng có thể làm được."

Lâm Kính Đình quả quyết không để ý đến cô, quay đầu định bước ra ngoài, nhưng tay của anh ấy bị Lâm Tập Tập ôm chặt, anh ấy vừa nhích người, cô cũng bị kéo theo ra ngoài.

Lâm Kính Đình: … 

Lâm Tập Tập đắc ý cười nói: "Anh không dẫn em đi, em sẽ không buông tay."

Lâm Kính Đình thở dài bất đắc dĩ, khuyên nhủ: "Em xem em kìa, còn chút nào dáng vẻ của tiểu thư khuê các không? Phương Ny là ai, em là ai, em làm sao có thể so sánh với cô ta, như vậy chẳng phải là hạ thấp thân phận của mình sao? Ngoan ngoãn ở nhà làm tiểu thư của em, tiền không đủ tiêu thì bảo anh, đừng suốt ngày nghĩ mấy chuyện linh tinh, không đâu vào đâu."

Cuộc đàm phán buổi sáng giữa hai anh em cuối cùng thất bại.

Lâm Kính Đình lên xe đến tiệm vải, mang theo một "phụ kiện tay" tên là Lâm Tập Tập.

Sự từ chối của Lâm Kính Đình nằm trong dự liệu của Lâm Tập Tập, nếu anh ấy vừa nghe yêu cầu đã đồng ý thì mới lạ, dù bình thường Lâm Kính Đình không hạn chế tự do đi lại của cô, nhưng quan niệm truyền thống vẫn ăn sâu, cô là một thiếu nữ chưa xuất giá, ra mặt làm kinh doanh, trong mắt người thường, đó tuyệt đối là sự kiện thách thức tam quan.

Không thể dùng sức thì chỉ còn cách dùng mưu, Lâm Tập Tập quyết định đi đường vòng, lấy cớ học hỏi, trước tiên theo Lâm Tiêu một thời gian, Lâm Tiêu cũng có nhiều việc phải làm ở Tô Thành, anh ta không thể ở lại Nam Kinh lâu dài, Lâm Tập Tập chỉ cần chờ cơ hội là được.

Xe đến cửa tiệm vải, Lâm Tiêu đã đứng đợi ở cửa, Lâm Tập Tập xuống xe, lén quan sát anh ta, nhận thấy anh ta rất giống quản gia Lâm Hòa, dáng người gầy, không cao, mũi cao, ánh mắt sáng ngời, rõ ràng là một người rất tinh anh.

Lâm Tiêu nghiêm chỉnh cúi chào cô, sau đó nói: "Tiểu thư Vãn Nhi, lão phu nhân nhờ tôi mang đến món bánh cô thích nhất, bà ấy nói chỉ có bếp nhà mình làm cô mới thích ăn."

Lâm Tập Tập cười tươi gật đầu: "Ở đâu, mau đưa tôi nếm thử."

Lâm Tiêu lại nói: "Lão phu nhân còn nhắn, tiểu thư Vãn Nhi cũng đã chơi đủ rồi, sớm trở về nhà đi."

Xem ra lão phu nhân vẫn nhớ đến chuyện muốn cô mau chóng trở về để gả chồng.

Lâm Tập Tập lập tức bĩu môi, quay đầu nhìn Lâm Kính Đình bằng đôi mắt đỏ hoe, dáng vẻ sắp khóc đó khiến Lâm Kính Đình lập tức đầu hàng: "Chơi, chơi, muốn chơi bao lâu thì chơi bấy lâu, để anh nói chuyện với mẹ."

Lâm Tập Tập lập tức mỉm cười, ôm cánh tay Lâm Kính Đình lắc qua lắc lại.

Loading...