Chạm để tắt
Chạm để tắt

Đại Tiểu Thư Phản Diện Thời Dân Quốc - Chương 196

Cập nhật lúc: 2024-08-29 14:24:16
Lượt xem: 87

Vì Lâm Tập Tập bị thương, mấy ngày nay dù ngủ chung giường hai người cũng không làm bất cứ điều gì dễ khiến người ta hưng phấn, nên lúc này quấn quýt hôn nhau một lúc, cơ thể hai người đã có chút kích động không kìm nén được.

Mặc dù hai người vẫn chưa làm đến bước cuối cùng, nhưng ngoại trừ bước cuối cùng đó ra, bất kỳ tư thế nào, bất kỳ động tác nào, họ đều đã vô cùng thuần thục, cũng có rất nhiều kiểu cách mới mẻ.

Kết thúc nụ hôn, cả hai đều thở hổn hển, Quý Du Hồng khàn giọng hỏi: "Anh bế em lên giường nhé?" Ý này ngầm chỉ là anh muốn chơi trò hôn hít rồi.

Lâm Tập Tập cười nói: "Làm trên bàn này cũng không tệ."

Quý Du Hồng: … 

Cuối cùng tất nhiên là không thể làm trên bàn như ý muốn, Quý Du Hồng nhẹ nhàng bế cô lên giường, còn nghiêm túc phản bác: Trên bàn quá lạnh.

Lâm Tập Tập: …

Nghiêm Thanh được đưa về nhà, lập tức đi tìm cha khóc lóc kể lể.

Nhìn thấy dáng vẻ mặt mũi bầm tím của con trai, Nghiêm Hải vừa đau lòng vừa tức giận, nhưng vẫn nói: "Lần này cũng đã cho con một bài học đủ rồi, xem sau này con còn dám coi thường người khác nữa không."

Nghiêm Thanh tức giận nói: "Cha, người coi thường người khác là Quý Du Hồng! Cậu ta biết rõ quan hệ giữa nhà ta với Viên tổng thống, vậy mà hoàn toàn không coi chúng ta ra gì, hôm nay có thể đánh con bị thương, ngày mai có khi dám đánh con tàn phế luôn! Con là đứa con trai duy nhất của cha, cha không bảo vệ con thì còn muốn bảo vệ ai nữa!"

Nghiêm Hải cũng đau lòng: "Bình thường bảo con khiêm tốn một chút, con lại không nghe, không biết tính cách này con giống ai, đừng có lề mề ở đây nữa, mau đi gặp đại phu đi."

Cuối cùng Nghiêm Thanh miễn cưỡng đi khám bệnh.

Tưởng rằng chuyện đến đây cũng đã xong, không ngờ Nghiêm Thanh vừa đi khỏi, quản sự Quý gia đã nối gót bước vào, tay còn ôm một cái hộp gỗ nặng trịch.

Không cần đoán cũng biết bên trong đựng cái gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-tieu-thu-phan-dien-thoi-dan-quoc/chuong-196.html.]

Nghiêm Hải tức giận trong lòng nhưng không tiện nổi nóng, lần trước họ đến đô đốc phủ, cũng mang theo hai mươi thỏi vàng, không những không xin lỗi mà còn đắc tội nặng.

Vì vậy lần này Quý Du Hồng cho người mang vàng đến, rõ ràng cũng có dụng ý khác.

Nghiêm Hải đè nén cơn giận trong lòng, mất một hồi lâu mới tiễn được quản sự Quý gia cùng với số vàng ra về.

"Lần trước là do Nghiêm Thanh có lỗi trước, lần này nó cũng đã nhận bài học, coi như huề nhau, phiền quản sự chuyển lời giúp."

Không lâu sau khi quản sự đi khỏi, Nghiêm Thanh trở về, nghe nói Quý Du Hồng cho người mang hai mươi thỏi vàng đến để sỉ nhục mình thì tức đến nỗi nhảy dựng lên: "Cha, người ta đã làm khó đến tận nhà mình rồi, cha nhịn được cơn giận này thật sao?!"

Hina

Nghiêm Hải vốn đã có hỏa trong lòng, bị Nghiêm Thanh châm ngòi thêm, cũng có chút ngồi không yên, suy nghĩ một lúc rồi nói: "Ta sẽ gửi một bức điện tín cho Viên tổng thống trước."

Nghiêm Thanh nghe xong mừng rỡ vô cùng, nói: "Đáng lẽ phải làm vậy từ lâu rồi!"

Nghiêm Hải gửi điện tín cho Viên tổng thống, không phải với hy vọng Viên Đại Đầu sẽ giúp ông ta đối phó với Quý Khôn, mà là vì Nghiêm Thanh đã đắc tội với cả Quý gia và Lâm gia. Nếu họ liên kết để đối phó với Nghiêm gia, tình hình chắc chắn sẽ rất tồi tệ, nên ông ta tìm đến Viên Đại Đầu để cầu xin sự bảo vệ.

Nhưng hai ngày sau, điện hồi âm của Viên tổng thống đã khiến Nghiêm Hải vô cùng thất vọng.

Đối phương không những không nói sẽ giúp đỡ, mà còn quay ngược lại quở trách Nghiêm Hải, trách móc ông ta không thể thiết lập quan hệ tốt với đô đốc phủ. Phải biết tổng thống vừa mới nhậm chức chưa lâu, vị trí còn chưa vững chắc, rất cần sự ủng hộ của các thế lực đô đốc địa phương. Thế nhưng Nghiêm gia, với tư cách là người thân của Viên tổng thống, không những không thể kết giao tốt với đô đốc phủ, còn khiến hai nhà trở mặt vì thói xấu của người trẻ tuổi. Có khi người của đô đốc phủ còn nghĩ họ cậy thế h.i.ế.p người, và cuối cùng đổ tội lên đầu Viên tổng thống.

Nghiêm Hải nhìn bức thư hồi âm của Viên Đại Đầu, tức giận đến run cả người. Vì mối quan hệ họ hàng giữa hai nhà, mỗi năm ông ta đều phải cống nạp không ít vàng bạc châu báu vô ích cho Viên Đại Đầu. Khi không có chuyện gì, Viên Đại Đầu luôn xưng anh gọi em với ông ta, nhưng giờ chỉ vì Nghiêm Thanh đắc tội với đô đốc phủ, Viên Đại Đầu đã mắng ông ta te tua, tốc độ thay đổi thái độ thật sự là không ai bằng.

Sau khi tức giận chửi rủa Viên Đại Đầu vài câu, Nghiêm Hải cho người gọi Nghiêm Thanh đến.

Vết thương trên mặt Nghiêm Thanh đã đỡ nhiều, nhưng vẫn còn một mảng xanh một mảng tím, trông giống như bảng màu vậy. Nghe nói Viên tổng thống có thư hồi âm, anh ta vui vẻ hớn hở chạy đến: "Cha, tổng thống nói sao? Có phải sẽ trừng trị Quý gia không?”

 

Loading...