Đại Lão Trừ Tà Vả Mặt Em Gái Trà Xanh - Chương 22

Cập nhật lúc: 2024-07-07 14:54:27
Lượt xem: 2,037

"Không ngờ tiểu Sư thúc lớn lên lại như vậy." Ông ta cười: "Nếu tiểu Sư thúc muốn gia nhập giới giải trí, con có thể giới thiệu."

 

"Có phải muốn c.h.ế.t không?"

 

Bạch Đà ôm đầu run rẩy bỏ chạy, chạy đến dưới cùng cúi đầu chào tôi: "Tiểu Sư thúc tạm biệt."

 

Ông ta đi được một bước, lại quay về, đứng dưới bậc thang.

 

"Tiểu Sư thúc, còn có một chuyện, con cảm thấy nên nói cho tiểu Sư thúc biết."

 

"Nói đi."

 

"Hôm đó con nghe thấy Sư tổ và Sư phụ nói, Sư tổ nói trong số mệnh của tiểu sư thúc, năm mươi năm cũng không có đạo duyên."

 

Thầy thuốc không thể tự chữa bệnh cho mình.

 

Bói toán không thể tính được số mệnh của chính mình.

 

Vì vậy, Sư phụ bảo tôi xuống núi không phải vì tôi làm hỏng cờ ngũ sắc bảo bối của ông, mà là vì điều này sao?

 

Nghĩ đến những lời dặn dò tỉ mỉ của ông trước khi tôi xuống núi, và những chuyện ông từng bước dẫn tôi vào đời trong những năm qua.

 

Tôi sớm nên nghĩ đến, Sư phụ đã hơn bảy mươi tuổi, sao có thể là người chạy vạy vì vật chất.

 

Nghĩ đến chiếc ba lô ông chuẩn bị cho tôi và số tiền mặt bên trong, tôi cười, hốc mắt lại không kìm được đỏ hoe.

 

Khó trách lần đó rời đi, ông tránh mặt không gặp.

 

Một ngày làm thầy, cả đời làm cha. Tôi lấy điện thoại ra, gọi cho Sư phụ. Chuông điện thoại reo rất lâu, cuối cùng cũng được kết nối.

 

"Làm gì vậy? Sao giờ này còn gọi điện thoại? Công khóa của ta vừa mới làm xong, bây giờ bị con làm gián đoạn. . ." Giọng nói càu nhàu, lải nhải từ đầu dây bên kia truyền đến.

 

"Sư phụ, con nhớ người."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-lao-tru-ta-va-mat-em-gai-tra-xanh/chuong-22.html.]

 

Đầu dây bên kia im lặng.

Chốc lát sau, là tiếng hắng giọng: "Sư phụ biết rồi."

 

Tiếp theo, lại là lời nói dông dài vô tận, nhưng lần này nghe thấy, không có chút phiền chán nào, chỉ cảm thấy thân thiết.

 

33

 

Hôm nay còn một quẻ.

 

Tôi đứng trên bậc thang, mãi đến khi một chiếc xe chạy ngang qua bấm còi, tôi mới sực tỉnh.

 

Dưới bậc thang có một chiếc xe đang đậu, không biết đã dừng bao lâu.

 

Thấy tôi nhìn sang, cửa sổ xe từ từ hạ xuống.

 

Bên trong lộ ra khuôn mặt tươi cười của Tô Nghiệp Thành. Tôi lên xe, một tay thắt dây an toàn.

 

Vừa nhìn anh ta: "Sao đến rồi cũng không nói tiếng nào."

 

"Thấy cô mặc váy dài đứng trên bậc thang, có một vẻ đẹp thoát tục, không nỡ làm phiền."

 

Tôi mỉm cười.

 

Tô Nghiệp Thành nói Phạm Tử Hân đã lên hot search.

Trợ lý nhỏ tiếp lời. Vừa rồi trong tiệc đóng máy, những hành động xấu xí của cô ta đều bị quay lại, bây giờ trên mạng đang xôn xao.

 

"Thuỷ quân và tài khoản đen cô ta mua trước đây đều bị phơi bày, còn có chuyện mua dây tơ hồng đào hoa, bây giờ đang ồn ào náo nhiệt."

 

Giả tạo bên ngoài, nhất định sẽ trả giá bằng những thứ bên ngoài.

Vận may của Phạm Tử Hân đại khái cũng đã cạn rồi.

 

"Mọi người trước đây đều tưởng cô ta là tiểu thư nhà giàu tràn đầy sức sống, đáng yêu, bây giờ lại bị đào ra, mẹ cô ta là tiểu tam thượng vị, Diệu La sinh ra chưa được mười tháng, cô ta đã chào đời. Ông Phạm đích thị là ngoại tình trong lúc vợ mang thai."

Bình luận

6 bình luận

Loading...