Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Đại Ca Trường Học Say Mê Tôi - Chương 11-12

Cập nhật lúc: 2024-10-14 18:57:34
Lượt xem: 440

"Để tao ôm khóc một chút được không?"

Chắc là không hiểu lắm, nhưng vẫn tôn trọng tôi.

Bách Lý Thành im lặng, không nói gì, chỉ vỗ về lưng tôi, giọng nói hiếm có khi dịu dàng: "Khóc đi, tao ở đây."

Lúc này tôi hoàn toàn không nghe thấy bất cứ âm thanh nào, chỉ đang trút hết cảm xúc của mình.

Tôi vô số lần muốn hỏi, trong thế giới của mẹ có phải chỉ có điểm số không? Tôi đã ốm đến mức phải nhập viện rồi, cũng đã nhắn tin cho mẹ rồi, tại sao mẹ không thể đến thăm tôi một lần?

Chẳng lẽ tình yêu cũng cần phải có vật chất để trao đổi sao?

Ba tiếng đồng hồ, tôi khóc mệt rồi, nhìn Bách Lý Thành ướt đẫm cả người.

Ngượng ngùng cúi đầu.

Trời ơi, Bách Lý Thành có chút ưa sạch sẽ, trên người lúc nào cũng phải thơm tho sạch sẽ, từ bao giờ lại tàn tạ thế này.

"Xin lỗi, tao quên mất mày bị ưa sạch sẽ."

"Không sao, đối với tao, nguyên tắc gặp phải rung động có thể trở thành ngoại lệ."

"Cái gì?"

[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]

Hắn nói quá nhỏ.

Tôi không nghe rõ phía sau là gì?

"Không có gì, đừng khóc nữa được không? Mắt sưng lên sẽ không đẹp."

Cách an ủi thật vụng về.

Tôi không nhịn được bật cười, trước đây sao tôi không phát hiện ra hắn đáng yêu như vậy chứ.

Nảy ra ý muốn trêu hắn, tôi mỉm cười, chỉ vào túi hắn, nói nhỏ: "Tao muốn ăn bánh quy trong túi mày."

Bách Lý Thành rất biết cách cư xử, trong mắt hắn, đồ ăn ngon là phải chia sẻ.

Bình thường dù chỉ là một gói bánh quy phồng, hắn cũng sẽ chừa lại một miếng cho tôi.

Nếu là trước đây, sau khi ghét bỏ đủ kiểu, tôi sẽ lặng lẽ nhét vào miệng.

Nhưng bây giờ thì khác, hắn ăn uống còn nghĩ đến tôi, chứng tỏ hắn đối với tôi không phải không có chút tình cảm nào.

Không ngờ tôi lại nói vậy, Bách Lý Thành ngẩn người, chậm rãi lấy ra một miếng bánh quy đã vỡ vụn đặt lên tay tôi.

"Lúc ngủ tao nằm đè lên rồi, không ăn được nữa, mày đợi một lát, có cháo rồi."

Vừa dứt lời, ngoài cửa liền vang lên tiếng cười của Tịch Ôn Niên.

"A Cẩn và A Thành vẫn tình cảm như vậy, hai đứa bây á, cứ như đôi tình nhân đang yêu đương nồng nhiệt ấy."

"Anh là người ngoài cuộc mà cũng thấy gato rồi."

Tôi liếc mắt ra hiệu cho anh ấy.

Đúng là đồng đội thần thánh.

"Nào, ăn cháo đi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-ca-truong-hoc-say-me-toi/chuong-11-12.html.]

Cháo rất thơm, là cháo hải sản mà tôi thích nhất.

Dù vậy, tôi vẫn cố tình ăn miếng bánh quy vỡ vụn trước mặt Bách Lý Thành.

Nhìn thấy vậy, Bách Lý Thành lập tức nở nụ cười.

Trái tim hắn coi như đã bị tôi nắm trong tay rồi.

"Niên ca, nắng to như vậy mà anh còn phải xếp hàng, vất vả cho anh rồi."

Câu này tôi hỏi mà biết rõ đáp án, người biết tôi thích ăn cháo hải sản, chỉ có mỗi Bách Lý Thành.

Mỗi lần ốm, chỉ cần được ăn một bát, tôi sẽ cảm thấy như được hồi sinh.

Niên ca cũng coi như là phối hợp diễn xuất với tôi rồi.

"Haha, cái này không phải anh xếp hàng mua đâu, là A Thành mua đấy, chỉ có cậu ta mới biết em thích ăn cái này, em xem bên trong còn cho thêm đường nữa, khẩu vị kì lạ như vậy mà cậu ta cũng nhớ, có thể thấy A Thành thật sự rất để tâm đến em."

Hai chúng tôi đã diễn đến nước này rồi, Bách Lý Thành vẫn không nói gì, im lặng ăn cháo.

Trong mắt là sự cô đơn không thể giấu diếm.

Kế hoạch bước đầu tiên để chinh phục Bách Lý Thành thất bại.

12

Để thuận lợi chinh phục Bách Lý Thành, tôi trở nên rất biết cách lấy lòng.

Mỗi sáng 6 giờ dậy hâm nóng sữa, mua bữa sáng cho hắn ăn.

Trước đây vì ngại nóng, đánh c.h.ế.t tôi cũng không chịu xuất hiện ở sân bóng rổ, vậy mà một tuần 7 ngày, tôi lại đến cổ vũ cho Bách Lý Thành 5 ngày.

Thậm chí còn nhân lúc Bách Lý Thành ngủ, lén chụp một bức ảnh nắm tay.

Ánh đèn mờ ảo, những ngón tay thon dài, mười ngón tay đan vào nhau, trong đầu tôi toàn là tương lai của tôi và Bách Lý Thành.

Không nhịn được, tôi đã lén đăng ảnh lên confession.

Tôi muốn khoe khoang với mọi người, người tôi thích tốt như thế nào.

Muốn nói cho mọi người biết, Bách Lý Thành là của tôi.

Không ngờ, lúc nửa đêm mọi người vẫn chưa ngủ.

Vừa đăng lên không lâu, lập tức có đủ loại câu trả lời.

[Chắc chắn là Tịch Ôn Niên rồi, từ lâu tôi đã cảm thấy cậu du học sinh kia đến quá trùng hợp, bây giờ cuối cùng cũng rõ sự thật rồi, hóa ra anh ấy đến vì tình yêu, ôn nhu niên thượng công x táo bạo niên hạ thụ, kiểu người này tôi mê chết. Người ta nói ánh mắt của người yêu là đại dương thứ tám, tôi cho các cậu xem, lúc Tịch Ôn Niên nghiêng đầu, che nắng cho cậu ấy, trong mắt toàn là cưng chiều. Hình ảnh.JPG.]

[Tôi đã sớm ship cặp này rồi, một người ôn hòa, một người đáng yêu, tuyệt phối.]

[Có khả năng là anh Thành của chúng ta không? Sủng nịnh công x lạnh lùng thụ, tôi thích kiểu người này.]

[Bạn ở trên ơi, tôi nghi ngờ CP bạn ship hơi ít người biết đấy, yêu đương hả? Yêu một người nói cậu nhỏ xíu ấy hả.]

Sao chuyện này còn có người nhớ nữa chứ.

Lúc đó tôi đang tức giận mà.

Vu khống, hoàn toàn là vu khống.

 

Loading...