Đại Boss Muốn Câu Dẫn Tôi - Chương 1-3

Cập nhật lúc: 2024-07-04 19:55:42
Lượt xem: 947

Có được thuật đọc tâm, tôi nghe được tiếng lòng của nam thần ấm áp trường học.

【Cô ấy thật thuần khiết, muốn vấy bẩn quá.】

【Hôm nay cô ấy lại nói chuyện với tên đàn ông khác, nên nhốt lại thôi.】

【Hừ, nếu bây giờ cô ấy hôn tôi, tôi sẽ nghe lời cô ấy.】

Tôi: “???”

 

1

 

Xuyên vào một quyển tiểu thuyết vườn trường, trở thành nữ phụ trong sách, hệ thống yêu cầu tôi tìm ra tên đại ma đầu hung ác, cực kỳ nguy hiểm. Sau đó cảm hóa hắn, ngăn cản hắn phát điên hủy diệt thế giới.

Khi đang suy nghĩ về mạch truyện, thì đến giờ giải lao giữa giờ. Tên đại ca trường học đang bị bắt đọc bản kiểm điểm vì tội yêu sớm, hắn ta vô cùng ngông cuồng xé nát tờ giấy gây ra một trận xôn xao phía dưới.

Dưới ánh mắt muốn g.i.ế.c người của giáo viên chủ nhiệm, tôi hóng hớt đầy hứng thú.

Hắn ta cầm lấy mic, uể oải thốt ra vài chữ: “Đúng như các người nghĩ, tôi không nên yêu sớm với Khương Du Du.”

Cả hội trường lập tức nổ tung, vô số ánh mắt nhìn chằm chằm vào tôi. Nhìn đến mức da đầu tôi tê dại.

Chết tiệt, người trong cuộc lại chính là tôi sao??

Bắt gặp ánh mắt khiêu khích của thiếu niên trên bục, bàn tay muốn đ.ấ.m c.h.ế.t hắn ta không nhịn được run rẩy.

Chu Quyết, nam chính trong truyện, oan gia ngõ hẹp của tôi, “thanh mai trúc mã” đánh nhau từ nhỏ đến lớn.

Lúc này, nữ chính vẫn chưa xuất hiện, hắn ta vẫn chưa nhận thức được nội tâm của mình, ít nhiều gì cũng có chút tâm tư kỳ lạ với tôi— cô bạn thanh mai trúc mã.

Chu Quyết đương nhiên bị giáo viên chủ nhiệm lôi đi.

Cảm nhận được ánh mắt đầy mỉa mai từ đám đông, tôi ngẩng đầu lên liền bắt gặp đôi mắt phượng đang mỉm cười của hotboy trường học - Kỳ Trác.

【Hừ, không nghe lời.】

【Lát nữa nên phạt cô ấy thế nào đây.】

【Tên ngốc Chu Quyết kia, thật sự đáng chết.】

Cách khoảng cách không xa, Kỳ Trác trên bục giảng cầm mic, tôi ngẩn người một lúc, thì ra tôi nghe được tiếng lòng của hắn.

Hắn bước lên bục giảng, khóe miệng luôn nở nụ cười say lòng người.

Thông báo cuộc họp kết thúc, đồng thời đặc biệt dặn dò các bạn học sinh “không tin lời đồn, không truyền bá tin đồn.”

Nói xong còn nhìn tôi với ánh mắt đầy ẩn ý.

【Gần đây cô ấy rất hư, có nên nhốt lại không nhỉ.】

???

 

2

 

Cả trường Nhất Trung ai mà không biết, hotboy trường học Kỳ Trác ngoài việc có gương mặt đẹp trai ngời ngời thì còn nổi tiếng là người ấm áp.

Để tiện cho tôi đi học, bà nội đã đưa tôi từ vùng quê lên nhà người bạn cũ - nhà họ Kỳ.

Trong khoảng thời gian chung sống với Kỳ Trác, hắn là một người cực kỳ ấm áp. Ngay cả khi con mèo tôi nuôi lén la lén lút chui vào phòng hắn bày bừa.

Thì hắn, một người mắc bệnh sạch sẽ nghiêm trọng, cũng chỉ tóm con mèo ra ngoài, mỉm cười cho qua chuyện.

Tính tình tốt đến mức không còn gì để nói. Đối với tôi cũng luôn giữ thái độ lịch thiệp và quan tâm Chu Quyếto.

Bây giờ nghĩ lại, sau đó, con mèo béo tôi nuôi - Lai Phúc - đã mất tích một cách bí ẩn trong ba ngày, khi trở về thì cả người gầy đi một vòng lớn.

Chú mèo nhỏ ngày thường luôn được cưng chiều, vừa nhìn thấy Kỳ Trác liền như gặp quỷ, "vút" một cái đã biến mất.

Kỳ Trác đứng khoanh tay bên cạnh, trêu chọc: “Du Du, mèo của em giảm cân thành công đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/dai-boss-muon-cau-dan-toi/chuong-1-3.html.]

Giảm cân cái khỉ á, thì ra là Kỳ Trác không phải người!

Chức năng đặc biệt mà hệ thống cung cấp chính là để đối phó với nhân vật mục tiêu.

Kỳ Trác, chính là tên đại ma đầu kia!

Chỉ cần giữ vững được Kỳ Trác, ngăn chặn hắn hắc hóa, nhiệm vụ có thể hoàn thành mỹ mãn.

 

3

 

Không biết từ lúc nào Kỳ Trác đã đi đến trước mặt tôi, mỗi cử động đều toát lên vẻ quý phái lười biếng.

Thấy tôi ngẩn người, hắn xoa đầu tôi.

Tôi ngoan ngoãn gọi người như thường lệ: “Anh Kỳ Trác.”

Hắn khẽ cau mày: “Du Du, đi theo anh.”

【Chậc, thật thuần khiết, muốn vấy bẩn quá!!!】

Nụ cười của tôi cứng đờ trên khóe miệng, má ơi!

Cậu có thể kiềm chế một chút được không, đừng biến thái một cách lộ liễu như vậy.

Kỳ Trác nghiêm nghị dẫn tôi đến văn phòng riêng của Hội trưởng Hội học sinh. Hắn lấy cớ tôi còn nhỏ, cần phải nói chuyện rõ ràng với tôi về chuyện hôm nay.

Nói xong liền kéo rèm cửa sổ. Nếu không phải nghe được tiếng lòng của hắn, tôi thiếu chút nữa đã tin là thật.

Hắn xoay xoay cây bút máy trong tay, nhìn tôi.

【Bây giờ chỉ còn hai chúng ta.】

【Hừ, tốt nhất là cô ấy nên ngoan ngoãn giải thích, nếu không…】

Hắn nhìn tôi với ánh mắt sâu xa.

Gần mực thì đen, hắn chiếm mất hai chữ.

Nhìn khuôn mặt đẹp trai, mang nét thanh lãnh của hắn, tôi nuốt nước bọt, hắn giỏi thật đấy.

Tôi mỉm cười: “Sao vậy, anh Kỳ Trác?”

Ánh mắt hắn tối sầm lại, giọng nói có chút khàn khàn.

“Du Du và cậu ta rất thân sao?”

Tôi gật đầu, ý nói Chu Quyết chắc là “thanh mai trúc mã” của tôi.

Hắn cười nhạt, có chút nghiến răng nghiến lợi: “Thanh mai trúc mã, thật tốt.”

【Hừ, trong truyện đều viết, thanh mai trúc mã vĩnh viễn không bằng trời ban.】

【Cô ấy chỉ có thể là của tôi.】

Hơi khát nước, tôi cầm cốc nước trên bàn lên uống một ngụm.

Hắn ho nhẹ hai tiếng, sắc mặt có chút không được tự nhiên.

“Du Du khát sao, uống nhiều một chút, chỗ anh còn.”

【Đó là cốc của tôi, xem như hôm nay chúng ta đã hôn môi gián tiếp rồi.】

Tôi không nhịn được bị sặc một ngụm nước. Ánh mắt phức tạp nhìn người đàn ông đang vờ như nghiêm túc xem tài liệu trên bàn.

Bên dưới chồng tài liệu kia là một quyển sách cũ nát, mép sách có ghi dòng chữ “Tiểu kiều thê chạy đâu cho thoát”.

Hắn đột nhiên ngẩng đầu, nụ cười trên môi như thể được thiết kế tỉ mỉ: “Sao vậy Du Du, trên mặt anh có gì sao?”

Tôi theo bản năng lắc đầu.

【Người phụ nữ này, quả nhiên là thích khuôn mặt của tôi.】

Im lặng… inh tai nhức óc.

Bình luận

0 bình luận

    Loading...