Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cướp vợ - 10

Cập nhật lúc: 2024-08-10 16:42:28
Lượt xem: 581

24

 

Nhà họ Chu không làm phiền đến tôi nữa. Nghe nói công ty của Chu Dĩ Sanh vẫn chưa có nhiều tiến triển, hắn bận rộn tối ngày.

 

Bà Chu cũng bận rộn, vội vàng chọn lựa con dâu mới hợp ý bà ta để nhanh chóng cưới vào cửa kế thừa hương khói cho nhà họ Chu.

 

Nhà họ Hứa ngược lại thỉnh thoảng gọi điện thoại tới cho tôi.

 

Ngay cả cha tôi, người luôn nghiêm khắc và cứng rắn, cũng trở nên tử tế hơn với tôi rất nhiều. Nhưng trong lòng tôi rất rõ ràng, tôi sẽ không để nhà họ Hứa bám lấy Hoắc Kỳ Sâm hoặc sẽ không thể gây ra cho Hoắc Kỳ Sâm bất kỳ rắc rối không đáng có nào.

 

Vì vậy, tôi luôn giữ thái độ lịch sự và xa cách với nhà họ Hứa. Nghe nói, cha tôi rất không hải lòng về điều này. Sau khi say rượu còn từng mắng tôi là đứa bất hiếu.

 

Vậy cái gì gọi là có hiếu đây? Hy sinh hạnh phúc của bản thân vì lợi ích của cha mẹ có được gọi là có hiếu không?

 

Vậy thì tôi thà làm một đứa con gái bất hiếu còn hơn.

 

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Hoắc Kỳ Sâm và tôi đính hôn vào tháng 3, khi hoa xuân đang nở rộ. Lúc tôi đính hôn, Ngu Tích đương nhiên cũng sẽ tới Hồng Kông.

 

Chỉ là cô gái ngày xưa sôi nổi, hoạt bát nay lại có vẻ hơi buồn bã.

 

Tôi hỏi cô ấy có phải đang yêu hay đã có người mình thích không. Ngu Tích lắc đầu: "Niệm Niệm, tớ cũng không biết giữa hai bọn tớ có tính là yêu đương hay không nữa. Rõ ràng chúng tớ mỗi ngày đều gặp mặt, nhưng tớ vẫn cảm giác giữa chúng tớ có một khoảng cách rất xa.”

 

Vừa nói, hai mắt cô ấy liền đỏ lên: "Niệm Niệm, thích một người, rõ ràng là chuyện vui vẻ, nhưng tại sao tớ lại luôn cảm thấy buồn chứ?"

 

Tôi chỉ có thể cố gắng an ủi cô ấy: "Tích Tích, cậu hãy nhớ kỹ, cho dù cậu có thích một ai đó, thì cậu cũng phải đặt bản thân mình lên hàng đầu. Nếu cậu thật sự cảm thấy rất đau đớn, vậy thì nên buông bỏ, cắt đứt nó đi.”

 

Ngu Tích đột nhiên khóc: "Nhưng tớ làm không được, Niệm Niệm, tớ thật sự rất thích anh ấy. Chỉ nghĩ đến việc chia tay anh ấy thôi là tớ đã đau khổ muốn c..hết rồi.”

 

“Vậy thì cậu hãy ở lại Hồng Kông một thời gian, bình tĩnh suy nghĩ thật kỹ về mọi thứ đã.”

 

Nhưng Ngu Tích lại bồn chồn không yên, luôn nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình. Cô ấy đang chờ đợi điện thoại và tin nhắn của người nọ.

 

Ngày thứ hai sau khi hôn lễ của tôi kết thúc, Ngu Tích liền vội vàng ngồi máy bay trở về Bắc Kinh.

 

Tôi rất lo lắng cho Ngu Tích, nhưng Hoắc Kỳ Sâm lại khuyên tôi: "Em cứ để cho cô ấy đi, chuyện này không thể miễn cưỡng được.”

 

“Vậy sao?”

 

“Đương nhiên, chuyện tình cảm là không thể miễn cưỡng. Tựa như anh chỉ thích mỗi mình em vậy.”

 

“Hôm nay anh có bôi mật ong lên miệng không, Hoắc Kỳ Sâm?”

 

Tôi nhịn không được nở nụ cười, đáy lòng nổi lên ngọt ngào. Ngu Tích nói không sai, thích một người, nên là chuyện rất vui vẻ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuop-vo/10.html.]

 

“Vậy em có muốn nếm thử không?”

 

Hoắc Kỳ Sâm cúi đầu hôn tôi, tôi tránh tránh hai cái, sau đó ngoan ngoãn mặc cho anh muốn làm gì thì làm.

 

25 (Hoắc Kỳ Sâm)

 

Lúc tôi và Hứa Niệm kết hôn, Chu Dĩ Sanh xảy ra chuyện.

 

Công việc kinh doanh của hắn liên tiếp gặp khó khăn, mắc nợ chồng chất. Tâm trạng hắn không tốt, liền đi sòng bạc giải sầu.

 

Đầu tiên là thua tiền liên tiếp, tiếp theo lại bị người ta gài bẫy dây dưa với phụ nữ. Trong lúc quần áo xộc xệch, bị chặn lại trên giường khách sạn đòi tiền.

 

Cuối cùng, nhà họ Chu xoay sở đủ mọi cách mới gom góp một ngàn vạn chuộc hắn về. Nhưng cũng từ đó, hoàn toàn không gượng dậy nổi.

 

Bà Chu cũng vì thế mà tức giận đến mức nằm liệt giường.

 

Tôi không cho Hứa Niệm biết những việc này. Cô ấy sắp trở thành cô dâu của tôi và kết hôn là một sự kiện trọng đại đối với cả hai chúng tôi.

 

Vì thế, không nên vì những người và những chuyện không quan trọng này làm hỏng tâm trạng tốt của mình.

 

Kỳ thật Chu Dĩ Sanh có kết cục như vậy rất bình thường. Một người đàn ông nửa vời, dâm đãng như hắn, sớm muộn gì cũng phải thua trên người phụ nữ mà thôi.

 

Tôi chỉ là luôn có chút tiếc nuối, vì sao tôi và Hứa Niệm lại gặp nhau muộn như vậy.

 

Giá mà chúng tôi gặp được nhau trước khi cô ấy kết hôn, cô ấy cũng không cần phải chịu đựng ba năm khổ sở này.

 

Nhưng tôi lại rất hạnh phúc. Đêm hôm đó, tôi đã không từ chối một người hơi chật vật như cô ấy. Tối hôm đó, tôi như ma xui quỷ khiến mà dẫn cô ấy trở về khách sạn.

 

Khi cô ấy tắm rửa xong đứng trước mặt tôi, cả người như phù dung ngâm trong nước.

 

Nhìn thấy khuôn mặt dịu dàng xinh đẹp của cô ấy, tôi mới giật mình. Thì ra mọi chuyện đều do ông trời sắp đặt.

 

Giống như lần đầu tiên tôi nhìn thấy cô ấy thời niên thiếu, trái tim tôi đã lỡ nhịp. Sau nhiều năm như vậy, tôi vẫn sẽ yêu cô ấy một lần nữa.

 

Nhưng Hứa Niệ không còn nhớ tới tôi nữa. Cô ấy thậm chí đã là vợ của người khác.

 

Nhưng điều đó không quan trọng. Kết hôn thì cũng có thể ly hôn. Huống chi cô ấy lại có một người chồng dơ bẩn không chịu nổi như vậy.

 

Khi tôi cởi áo choàng tắm và hôn cô ấy, cô ấy đã khóc.

 

Tôi biết đối với Hứa Niệm mà nói, cô ấy đã phải tích lũy bao nhiêu thất vọng, oan ức mới dám bước đến một bước như vậy.

 

Loading...