Cuối cùng chàng cũng tới cưới thiếp - Phần 6

Cập nhật lúc: 2024-07-02 22:30:14
Lượt xem: 105

19

Vu phu nhân điên rồi.

Sáng nay lúc mở cửa, nàng đã ngã xuống trước cửa tiệm.

A Ngô giải thích: “Thuộc hạ điều tra qua, t.h.i t.h.ể Tấn vương phi bị vứt ở loạn tán cương (乱葬岗: mộ tập thể), Vu thượng thư ép nàng đi dập đầu tạ tội với Tấn vương phi, sau đó liền ném nàng ở loạn táng cương. Nàng một mình ở ngoại ô lang thang nhiều ngày mới trở về, thần trí đã không rõ ràng lắm, có lẽ hôm nay đói bụng, còn nhớ rõ nơi này của chúng ta là cửa hàng bánh ngọt, nên mới tới.”

“Hắc... Tử...” Nàng cuộn mình ở góc tường phòng củi, đàu bù tóc rối, thì thầm: “Mặt... mặt đen, tím... thối quá..."

Sắc mặt đen tím, thân thể bốc mùi. Nàng chắc chắn đã nhìn thấy t.h.i t.h.ể Tấn vương phi sau khi bị đầu độc.

Đột nhiên túm lấy tóc mình: “Không phải ta làm hại! Không phải ta! Ta không muốn bồi mạng cho nàng! Hãy buông tha ta... Buông tha cho ta... Ta là thê tử của ngươi...”

Ta gọi: “A Ngô, lấy Tụ Nguyên Đan lại đây.”

“Cô nương, không thể! "A Ngô vội la lên: “ Chỉ còn một viên, nàng phải giữ lại...”

Ta ngắt lời hắn: “Cho nàng ăn vào, chờ nàng tỉnh táo, ăn no rửa mặt chải tóc gọn gàng, mang đến gặp ta.”

20

Tụ Nguyên Đan là bảo linh dược hiếm thấy trên đời, không chỉ nhất thời mất trí, cho dù đã bước một chân vào Diem Vương phủ, cũng có thể kéo người trở về.

Ta đã sử dụng nó một lần.

Gặp lại ta, Vu phu nhân ánh mắt đã thanh tỉnh.

Nàng thi lễ với ta: “Đa tạ chưởng quỹ đã cứu giúp.”

Ta chỉ hỏi nàng: “Nàng có hận hắn không?"

Dung nhan nàng tái nhợt, trong mắt lại cháy rực lửa.

“Hắn túm tóc ta, áp giải ta, bắt dập đầu với nữ nhân kia. Hắn nói là ta mật báo mới hại c..hết nàng, muốn ta đền mạng cho nàng, để cho ta ở loạn táng cương tự sinh tự diệt. Ở trong lòng hắn, hắn chưa bao giờ coi ta là thê tử, một khắc cũng không có.”

Nàng gằn từng chữ: “Ta muốn hắn c..hết.

 

20

Tụ Nguyên Đan là bảo linh dược hiếm thấy trên đời, không chỉ nhất thời mất trí, cho dù đã bước một chân vào Diêm Vương phủ, cũng có thể kéo người trở về.

Ta đã sử dụng nó một lần.

Gặp lại ta, ánh mắt Vu phu nhân đã thanh tỉnh.

Nàng thi lễ với ta: “Đa tạ chưởng quỹ đã cứu giúp.”

Ta chỉ hỏi nàng: “Nàng có hận hắn không?"

Dung nhan nàng tái nhợt, trong mắt lại cháy rực lửa.

“Hắn túm tóc ta, áp giải ta, bắt ta dập đầu với nữ nhân kia. Hắn nói là do ta mật báo mới hại c..hết nàng, muốn ta đền mạng cho nàng, để cho ta ở loạn táng cương tự sinh tự diệt. Ở trong lòng hắn, hắn chưa bao giờ coi ta là thê tử, một khắc cũng không có.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoi-cung-chang-cung-toi-cuoi-thiep/phan-6.html.]

Nàng gằn từng chữ: “Ta muốn hắn c..hết.

21

Nàng và Vu Thượng thư nhiều năm làm phu thê, sớm chiều ở chung, biết rõ tất cả thói quen hàng ngày của hắn.

Ta bảo A Ngô dựa theo miêu tả của nàng, lẻn vào thư phòng của Vu phủ.

A Ngô mang về cho ta mấy phong thư.

Quả là Vu phu nhân nói không sai, tất cả đều giấu trong ngăn tủ, xem ra đã lâu không động vào.

Ta đem mấy phong thư mở ra đọc.

Người gửi đều là Tấn vương.

Hắn viết:

[Thiên Sách quân được lập, thánh thượng bị Kiều thị mê hoặc, binh quyền nắm trong tay, bổn vương thân là hoàng tộc, nên đoạt lấy, thiết lập hoàng quyền.

Vũ Anh Hầu lấy vụ án muối riêng cắt đứt đôi cánh của ta, lại khinh thường trách nhiệm giám sát quân trên chiến trường của bổn vương, hẳn là bởi vì thế lớn.

Vũ Anh Hầu đã biết chúng ta kết bè kết phái, người này giống phụ thân hắn, là mối đe dọa lớn cho đại sự của chúng ta, nhất định phải diệt trừ.

Nam Vinh Phụng đã có quân tình (tình hình quân sự) trong trận chiến này, binh bộ cần bổ sung vũ khí, thiếu lương thảo, tạm dừng viện quân, phải làm cho Kiều thị có đi không có về.]

Căn phòng yên tĩnh, đọc xong thư, ta ngồi đó đến tận bình minh, nhìn ánh nến trước mặt.

Ngọn nến cháy hết, nước mắt của nó nhỏ ở trong lòng ta, đốt cháy những lỗ thủng.

Những kẻ nội gian cấu kết với địch, tiết lộ quân tình, vũ khí và lương thảo đều không tốt, họ bị bỏ rơi và bất lực trong trận chiến ác liệt.

A Hoài, giây phút cuối cùng, chàng có thấy đau không?

Người ta nói phu thê đồng tâm, giờ khắc này ta cảm nhận được nỗi đau ăn sâu vào tận xương tuỷ, là cảm giác của chàng khi đó sao?

Trong cơn đau đớn đó, ta bước ra khỏi cửa, đưa tất cả thư cho Vu phu nhân.

Ngày đó, nàng lấy thân phận mệnh phụ triều đình, mang theo những lá thư này, gõ vang trống Đăng Văn treo ngoài cửa cung Xương Đô.

**(Trống Đăng Văn là biểu hiện sự nghiêm minh của công lý)**

22

Ta ngồi ở trước cửa hàng, lắng nghe tiếng trống ngày càng lớn.

Lúc chọn cửa hàng, ta chọn cửa hàng này trong số nhiều cửa hàng chỉ vì nó nằm trên con đường dài cách cửa cung gần nhất.

Ngồi ở chỗ này, ta có thể nhìn thấy cảnh tượng ở cửa cung.

Ta biết, một ngày nào đó, cái trống Đăng Văn kia sẽ vì Kiều gia mà kêu.

Tiếng trống vang lên ngắt quãng, giống như tiếng trống quân đánh trận trên chiến trường.

 

Bình luận

1 bình luận

  • chỉ mong kiếp sau A Tang sẽ hạnh phúc bên A Hoài của nàng, cùng với thân nhân của mình... thank chủ nhà đã up

    ebe 2 tuần trước · Trả lời

    Loading...