Cuối cùng chàng cũng tới cưới thiếp - Phần 4

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:31:14
Lượt xem: 114

Cho dù hôm nay may mắn nhặt được mạng, hắn cũng không thể sống lâu.

Cha lão tướng quân quát khẽ: “Một mình vào doanh trại địch, vạn nhất có chuyện xấu, ngươi, ngươi,..."

"Ngươi" một hồi lâu, nửa câu sau lại không được nói tiếp.

Lão tướng chinh chiến nửa đời người, vào lúc này hốc mắt lại đỏ lên.

“A Hoài đã không còn, ngươi bây giờ lại...”

Người ngước mắt nhìn ta, cắn răng: “Cổ họng ngươi sao vậy?”

Muốn vào doanh trại địch, diện mạo có thể thay đổi, thân hình có thể ngụy trang, nhưng giọng nữ không thể ngụy trang được.

Ta bình tĩnh nói: “Trước khi vào doanh trại, con nuốt than lửa.”

“Răng rắc", Chu tướng quân bóp nát chén trà trong tay.

“Sao lại làm thế...”

Người oán hận: “Sao lại làm thế?

12

Kiêu Tang Ca phải c..hết.

Không chỉ để không gây nghi ngờ khi lẩn vào doanh trại của kẻ thù, mà còn để sau này.

A Hoài của ta, văn thao võ lược, kinh tài tuyệt diễm, là thiếu tướng quân chói mắt nhất Xương Đô.

Đối mặt với đối thủ như Nam Vinh Phụng, chàng không thể vô cớ bị thua.

Linh cữu của chàng mới về tới Xương Đô, tin tức chàng thông địch liền xôn xao trong triều. Ta biết, thông đồng với địch chắc chắn là người khác.

Nhưng chỉ cần ta còn sống một ngày, những ánh mắt kia sẽ nhìn chằm chằm ta một ngày. Muốn cho bọn họ buông lỏng cảnh giác, để cho bọn họ cho rằng, Kiều gia thật sự thất bại.

Kiều Hoài c..hết, Kiều Tang Ca tự thiêu mà c..hết.

Mối đe dọa của những người này không còn nữa.

Từ nay về sau, ta chỉ là một tên vô danh tiểu tốt bị hủy hoại giọng nói, thân thể gầy yếu.

Một con d.a.o do một tên vô danh tiểu tốt đ.â.m ra là khó phòng ngự nhất.

13

Ta đưa A Hoài trở lại đền thờ của Kiều thị.

Năm đó nghĩa phụ năm ra khỏi núi đã kiến công lập nghiệp.

Hầu phủ to như vậy, người lại xây đền thờ trong núi.

Người vẫn luôn ở đây chờ độc tử của mình.

Ngày đó ta hỏa thiêu linh đường, t.h.i t.h.ể trong quan tài, là t.h.i t.h.ể tử tù ta tìm được.

Đã mấy tháng trôi qua, hôm nay A Hoài hoàn toàn nằm nguyên vẹn trước mặt ta.

Đền thờ yên tĩnh, ta dựa vào quan tài của chàng, nhớ lại ngày xưa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoi-cung-chang-cung-toi-cuoi-thiep/phan-4.html.]

Chúng ta cùng nhau đi dạo phố, ta kéo chàng vào sòng bạc xem náo nhiệt, bị nghĩa phụ biết, chàng cầm nồi cho ta, quỳ bên ngoài thư phòng một đêm.

Lúc mới định hôn ước, chàng luôn luôn trầm ổn cao hứng như một hài tử, trước mặt nghĩa phụ ôm ta không buông, bị nghĩa phụ một cước đá ra khỏi viện.

Ta hỏi chàng sau khi kết hôn còn có thể theo chàng xuất chinh hay không.

Chàng nói: “Vì sao không thể? Sau này nàng muốn làm gì thì làm.”

Không có chàng, sau này ở đâu ra?

Lúc phong quan ta sờ sờ mặt chàng lần cuối.

Rừng núi hoang vắng, trời đổ mưa.

14

Một tháng sau, ta mở một cửa hàng bánh ngọt ở Xương Đô.

Tay nghề của ta rất tốt.

Trước kia, khi nghĩa mẫu còn sống, mỗi lần cãi nhau với nghĩa phụ, nghĩa phụ đều đến năn nỉ ta làm chút điểm tâm đi giúp người dỗ dành nghĩa mẫu.

Chiêu này trăm lần thử trăm lần không xong, chỉ là mỗi lần đều bị A Hoài cười, chàng cười rằng chính phụ thân mình đắc tội với thê tử, còn phải nhờ vào ta để dỗ.

"A Tang vì giúp phụ thân làm điểm tâm mà phí bao nhiêu tâm lực, không thể không nhận được gì phải không? Đúng là bạch nhãn lang, A Tang đừng làm cho phụ thân!"

**(bạch nhãn lang là từ có nguồn gốc ở Trung Quốc, chỉ người vong ơn bội nghĩa, tâm địa tàn bạo.)**

Nghĩa phụ đánh hắn một trận: “Lão tử nhìn ngươi mới giống bạch nhãn lang!”

Nói rồi người quay đầu lại tìm kiếm thứ tốt nhất đưa cho ta.

Ta nhớ rất rõ ràng.

Nghĩa mẫu thích nhất là bánh mai đỏ và hoa quế lộ.

Nghĩa phụ không thích ngọt, nhưng cũng thích bánh trà Long Tĩnh ta làm.

Còn A Hoài, cái gì chàng cũng ăn.

Thật ra không cần họ cho ta cái gì, ta nguyện ý vì họ làm bánh ngọt cả đời.

Cửa hàng mở ra, rất nhanh đã lọt vào mắt quan to quý nhân.

Phu nhân của Binh bộ Vu Thượng thư đặc biệt yêu thích.

Ngay từ đầu đã thường xuyên phái người đến mua, sau đó quen dần, liền để cho ta tự đưa đến quý phủ.

Hôm nay quý phủ mở tiệc, ta đi đưa bánh ngọt đã đặt trước.

15

Trên đường đến phòng yến tiệc đi qua một khu vườn nhỏ. Xuyên qua tiểu hoa viên lại sẽ đi qua hậu viện tàng thư các.

Ta mang theo hai hộp bánh ngọt lớn, đi qua con đường mòn đá trong hoa viên, không cẩn thận trượt chân vấp phải một viên đá vụn.

“Ôi!” Ta cảm thán một tiếng, ngửa mặt trượt ngã trên mặt đất, hộp bánh thiếu chút nữa rời khỏi tay.

Gã sai vặt dẫn đường vội vàng quay đầu lại đỡ ta.

 

Bình luận

1 bình luận

  • chỉ mong kiếp sau A Tang sẽ hạnh phúc bên A Hoài của nàng, cùng với thân nhân của mình... thank chủ nhà đã up

    ebe 2 tuần trước · Trả lời

    Loading...