Cuối cùng chàng cũng tới cưới thiếp - Phần 2

Cập nhật lúc: 2024-07-04 21:20:52
Lượt xem: 136

“Còn chưa gả mà” Ta nhướng mày: “Gọi phu nhân cũng hơi sớm.”

Chàng cười vang: “Nnafg không biết sao? Lúc ta mười ba tuổi đã nhận định nàng chính là phu nhân của ta rồi.”

Kiều Hoài mười ba tuổi, là độc tử (con trai duy nhất) của Vũ Anh Hầu.

Ta là nghĩa nữ do Vũ Anh Hầu nhận nuôi.

Phụ thân của chúng ta từng là huynh đệ kết nghĩa, cho đến khi cả nhà chúng ta c..hết vì đói kém dịch bệnh, chỉ còn lại một mình ta.

Sau khi Võ Anh Hầu công thành doanh toại, người đón ta vào Hầu phủ.

Năm đó ta mười tuổi.

Mười năm sau đó, ta và Kiều Hoài cùng nhau đọc sách viết chữ, luyện binh học võ.

Sau khi nghĩa phụ ốm qua đời, Kiều Hoài kế tục tước vị, chống đỡ sống lưng quân Đông Trì, tạo ra danh hiệu của mình, được phong là Thiên Sách tướng quân.

Ta luôn theo quân cùng nhau xuất chinh, duy nhất một lần không đi, là muốn ở lại Hầu phủ đợi cưới.

Chỉ một lần duy nhất đo, ta cởi hỉ phục đến trước thành nghênh đón linh cữu của chàng.

Lúc quan tài mở ra, chỉ nhìn thấy những vết thương chồng chất đầy thân thể.

5

Ta canh giữ linh đường bảy ngày bảy đêm.

Không đợi được vong hồn chàng trở về nhà.

Nam Vinh Phụng thừa thắng xông lên, đã hạ trại ở ngoài thành Kim Dương, khoảng cách gần Xương Đô nhất.

Kim Dương là môn hộ của Xương Đô, một khi thất thủ, Xương Đô sẽ rơi vào nguy hiểm.

Cục diện chiến sự xoay chuyển quá nhanh, tiếng gió trong triều đã bắt đầu nổi lên, bọn họ nói Tề Hoài phản quốc thông địch nhưng không thành nên mới bị quân địch g..iết ngược.

Đêm đó, ta ở trước linh cữu A Hoài uống cạn ly rượu cuối cùng, thương lượng cùng chàng.

“Hầu phủ đã thành nơi bị mọi người chỉ trích, không thể ở lại nữa. Chàng không cần lo lắng cho thiếp, thiêps sẽ tìm được nơi tốt cho mình. Thiếp tới quân doanh của Nam Vinh Phụng tìm chàng trước, A Hoài, chàng hãy chờ thiếp.”

Nửa đêm hôm đó, lửa lớn từ linh đường bốc lên, ngọn lửa rực sáng phản chiếu màn đêm dài, biến tất cả thành tro bụi.

Vào thời điểm tin tức Kiều Tang Ca c..hết theo Kiều Hoài lan truyền khắp thành Xương Đô, ta đã ở ngoại ô Kim Dương.

Quân đội của Nam Vinh Phụng đang mở rộng kêu gọi đầu binh, ta mang theo A Ngô cải trang trà trộn vào.

6

Chu tướng quân đến rồi.

A Ngô gọt khoai tây, thấp giọng: “Bản đồ bố phòng đã đưa đi, tối nay có thể tập kích.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoi-cung-chang-cung-toi-cuoi-thiep/phan-2.html.]

Ta ngồi bên cạnh chẻ củi. Một búa bửa xuống, củi lên tiếng vỡ vụn. Bên cạnh đã chất lên một chồng nho nhỏ. Ta thở hổn hển: “Giờ Hợi là lượt thay ca cuối cùng của bọn chúng, giao ca lâu, phòng vệ sẽ có chỗ trống.”

A Ngô nhận lấy búa trong tay ta, lo lắng: “Thuốc giả c..hết có hại cho thân thể, cô nương..."

“Không sao.”

Ta lắc lắc cổ tay: “Tối nay lúc náo loạn, ngươi tới kho lương thảo phóng hỏa trước, rồi theo dõi thám báo của bọn chúng, nếu phát hiện có gió thổi cỏ lay thì hãy nhanh chóng báo tin cho Chu tướng quân.”

“Bên cạnh cô nương không thể không có người.”

“A Ngô.” Ta gọi hắn: “ Ngươi đã là tử sĩ mà A Hoài để lại cho ta, nên nghe theo mệnh lệnh của ta.”

Hắn trầm mặc cúi đầu.

Trước khi xuất chinh, A Hoài đã để lại một đội tử sĩ đắc lực nhất trong phủ.

Ý định ban đầu là bảo vệ ta, hiện giờ Kiều thị thành tro bụi, đội tử sĩ này trở thành thanh đao nhọn cuối cùng trong tay ta.

7

Đêm ở miền Bắc tối rất nhanh.

Lúc này mong muốn chiến thắng của Nam Vinh Phụng càng dâng cao, mỗi đêm hắn đều ở trong trướng uống rượu ca hát.

Trong mắt hắn, Kiều Hoài khó đánh bại nhất Đông Trì đã c..hết, không ai có thể ngăn cản quân Văn Khâu của hắn.

Ta cùng trướng cùng với đám đầu binh khác thu dọn hậu tàn của tiệc rượu.

Trong trướng đang đốt một chậu than, mấy phó tướng tâm phúc ngồi vây quanh bên dưới.

Nam Vinh Phụng ngồi một mình ở trên, thanh trường đao dựa vào cạnh ngắn, trong tầm tay.

Hắn đang cầm bầu rượu, mắt thấp nhìn quân báo.

“Triều đình Đông Trì phái Chu Viễn Minh đến ngăn cản sao?” Hắn hừ cười: “Lão già sắp xuống mồ tới nơi rồi cũng dám tới chịu c..hết.”

Có phó tướng ợ một cái, nói: “Sau khi Kiều Hoài c..hết, người ở Đông Trì quốc còn có thể cầm thương ra chiến trường, chỉ còn lại những lão gia hỏa này. Tướng quân uy dũng như vậy, cho dù có tới bao nhiêu, đều là tới để tế đao cho ngài.”

Nam Vinh Phụng cười to, bầu rượu trong tay giơ lên.

Ta cúi người trước bàn hắn, hắn giơ tay lên, trút hết rượu lên vai ta. Ta lảo đảo vài bước, mang theo trường đao bên cạnh bàn.

“Tướng quân thứ tội!” Ta hoảng sợ quỳ xuống, hai tay nâng đao lên, đưa đến trước mặt hắn.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến một tiếng quân hiệu báo hiệu có địch.

“Có địch tập kích!”

Nam Vinh Phụng một cước đá ta xuống dưới bàn: “Cút ngay!”

Hắn đoạt lấy trường đao trong tay ta, sải bước nhấc trướng bước ra ngoài.

 

Bình luận

1 bình luận

  • chỉ mong kiếp sau A Tang sẽ hạnh phúc bên A Hoài của nàng, cùng với thân nhân của mình... thank chủ nhà đã up

    ebe 2 tuần trước · Trả lời

    Loading...