Cuối cùng chàng cũng tới cưới thiếp - Chương 10 (END)

Cập nhật lúc: 2024-06-30 15:37:13
Lượt xem: 42

36

Khi ta tỉnh lại, A Ngô đang canh giữ bên giường, bưng tới một chén thuốc nóng hổi.

Ta chống đỡ ngồi dậy, đẩy bát thuốc ra.

“Không uống nữa, vừa đắng vừa không có tác dụng.”

“Cô nương... Tốt xấu gì cũng uống một chút...”

"A Ngô.” ta gọi hắn: “ngươi là tử sĩ tốt nhất Kiều gia, đã từng ra chiến trường, đã quen sống c..hết, sẽ không lừa mình dối người như vậy chứ?"

Trên thế gian này không có loại thuốc nào có thể giả c..hết được.

Thuốc kia uống vào, khóa công bế tức, kinh mạch hô hấp đúng là sẽ tạm thời giống như người c..hết.

Nhưng sau khi tỉnh lại, tạng phủ kinh mạch bị độc hại, cũng là thật.

Cái gọi là giả c..hết, chẳng qua là kéo dài thời gian c..hết mà thôi.

Phương thuốc bí truyền của Kiều gia là hai viên Tụ Nguyên Đan, ta từng uống qua một viên, cho nên mới có thể cố gắng chống đỡ cho tới bây giờ.

Đếm thời gian, cũng sắp hết rồi.

A Ngô cầm bát thuốc quỳ xuống trước giường. Hắn là người luôn luôn trấn định, giờ phút này trầm mặc, hốc mắt đỏ hoe.

Ta cúi đầu nhìn hắn, bỗng nhiên nhớ tới một vấn đề muốn hỏi từ lâu.

“A Ngô.” Ta hỏi hắn: “Biết rõ ta là thê tử Hầu gia, tại sao chưa bao giờ gọi ta là phu nhân?"

Hắn cúi đầu.

“Là ý của Hầu gia. Hầu gia từng nói, cô nương cho dù muốn gả, nhưng nếu một ngày cô nương chưa từng qua cửa, nàng cũng chỉ là Kiều Tang Ca, không phải là phu nhân của người nào. Hầu gia còn nói, nếu sau này ngài thật sự xảy ra chuyện gì bất trắc, cô nương vẫn là cô nương, không cần bởi vì muốn gả cho ngài, mà chịu gánh nặng.”

Ta nghe xong liền cười, cười lại ho khan.

“Khụ khụ khụ,” lại ho ra nước mắt.

“Tên ngốc này. “

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoi-cung-chang-cung-toi-cuoi-thiep/chuong-10-end.html.]

Ta đã sớm là người của Kiều gia rồi.

“Đi.” Ta chỉ chỉ ngăn tủ trong góc phòng: “Giúp ta lấy cái gói trong cùng ra.”

37

Khi rời khỏi Xương Đô, hành trang rất đơn giản. Ta mang theo bộ hỉ phục kia. A Hoài còn chưa thấy qua dáng vẻ của ta khi mặc nó.

Ta phải mặc nó, đi gặp phu quân của mình, nghĩa phụ nghĩa mẫu của ta, phụ thân mẫu thân của ta.

Để cho bọn họ nhìn xem, ta cũng lớn lên vô cùng tốt, ta đã lớn khôn và giờ đã đủ tuổi xuất giá rồi!

Ta mặc hỉ phục đỏ rực, ngồi trên đỉnh núi cao, nhìn về phía Xương Đô.

Bầu trời phía Bắc cuối cùng cũng dịu đi một chút.

Ta ngồi từ bình minh đến hoàng hôn.

Lúc chạng vạng, những tia nắng lặn phản chiếu lên núi và trên người ta.

Rất đẹp, giống như màu son đỏ cô dâu trang điểm khi đi xuất giá.

“A Tang.” Trong lúc hoảng hốt nghe được giọng nói của Kiều Hoài.

“Sao nàng lại ngồi ở chỗ này?”

Ta ngẩng đầu nhìn, nhìn thân ảnh chàng dần dần đến gần trong ánh sáng mờ ảo.

"Giờ lành cũng sắp đến rồi, mau theo ta về nhà!"

Chàng với tới và kéo ta.

Ta cũng vươn tay ra.

“A Hoài, cuối cùng chàng cũng tới cưới thiếp!"

(--END--)

 

Bình luận

1 bình luận

  • chỉ mong kiếp sau A Tang sẽ hạnh phúc bên A Hoài của nàng, cùng với thân nhân của mình... thank chủ nhà đã up

    ebe 2 tuần trước · Trả lời

Loading...