Chạm để tắt
Chạm để tắt

CUỘC TÁI NGỘ CỦA NHỮNG NGƯỜI YÊU NHAU - Chương 10 + Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2024-08-19 01:13:58
Lượt xem: 770

Tôi nhẹ nhàng nói với anh:

 

"Hạ Vấn Tân, em đã từng nói với anh chưa?"

 

"Em thật sự——thật sự——thật sự——rất thích anh."

 

Người đàn ông bật cười, ôm chặt lấy tôi vào lòng.

 

Anh nói:

 

"Anh cũng thích A Âm."

 

20

 

Những người yêu nhau, dù qua bao năm tháng.

 

Cuối cùng cũng đã nói với nhau về tình yêu của mình.

 

Núi cao, biển rộng, thời gian, không gian.

 

Cũng không thể ngăn cản được.

 

Cuộc tái ngộ của những người yêu nhau.

 

–Ngoại truyện của Hạ Vấn Tân–

 

01

 

Tôi đã trọng sinh.

 

Sau khi trọng sinh, việc đầu tiên tôi làm là đến nhà họ Tống.

 

Nhưng tôi phát hiện ra, nhà họ Tống vẫn yên bình như cũ.

 

Tống Đường Âm vẫn là nữ thần lạnh lùng và thông minh nhất trong học viện.

 

Chứ không phải là phu nhân Hạ, bề ngoài trông dịu dàng nhưng trái tim đã đầy vết xước của kiếp trước.

 

A Âm không có cảm giác an toàn.

 

Trong tù quá khổ, cô lại bị ghen ghét, những tù nhân đó thường cố ý tra tấn cô vào nửa đêm.

 

Điều này cũng khiến cô sau khi ra tù, dù có ngủ nhưng chỉ cần có chút động tĩnh là cô sẽ giật mình tỉnh giấc.

 

Rồi, không thể ngủ lại được nữa.

 

Chỉ ngồi đó suốt cả đêm.

 

Nhưng dù như vậy, ban ngày cô vẫn có thể hoàn thành công việc một cách hoàn hảo.

 

A Âm của tôi, vừa yếu ớt như tuyết, lại vừa kiên cường như cây thông.

 

Trông có vẻ như chỉ một tia sáng cũng có thể làm tan chảy cô.

 

Nhưng thực ra, cô ấy không thể bị đánh bại.

 

Tôi yêu cô ấy, cũng ngưỡng mộ cô ấy.

 

Trong lễ khai giảng của tân sinh viên, Tống Đường Âm với tư cách là chủ tịch hội sinh viên lên phát biểu.

 

Tôi ngồi dưới khán đài, nhìn về phía cô.

 

Cô gái mặc đồng phục, buộc tóc đuôi ngựa, để lộ gương mặt xinh đẹp nhưng vẫn còn non nớt.

 

Cô tự tin phô diễn vẻ đẹp của mình, thể hiện trí tuệ của mình, khiến không ít người không chỉ nhìn say mê, mà còn nghe say mê.

 

Lúc này, A Âm là nữ sinh tài giỏi, đơn thuần trong ký ức của tôi.

 

Tống Đường Âm đứng trên bục phát biểu, gió thổi qua, làm tung bay mái tóc của cô, ánh nắng như thiên vị cô, nhuộm cho cô một màu vàng nhạt.

 

Trong khoảnh khắc, tôi bỗng nghĩ, nếu thời gian có thể dừng lại ở giây phút này thì tốt biết bao.

 

A Âm của tôi mãi mãi không phải chịu đựng những đau khổ, dày vò.

 

Mãi mãi giữ được sự trong sáng.

 

Cười là cười, khổ là khổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoc-tai-ngo-cua-nhung-nguoi-yeu-nhau/chuong-10-ngoai-truyen.html.]

 

Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Không phải nghe những lời đồn đại, không bị ai chế giễu, nhạo báng.

 

Thì tốt biết bao.

 

02

 

Tôi đã biết trước rằng Tống Như sẽ gặp chuyện, nên đã cố ý lắp đặt camera giám sát ở hành lang hẻo lánh đó.

 

Tôi vốn định công bố bằng chứng, nhưng lại nhận được tin nhắn cầu cứu của Tống Đường Âm.

 

Khoảnh khắc đó, tôi đã biết—

 

A Âm cũng đã trọng sinh.

 

Tôi muốn biết thái độ của cô lần này.

 

Muốn biết, cô sẽ xử lý nhà họ Tống như thế nào.

 

Và lần này cô đã từ chối nhận tội thay.

 

Cô rời khỏi nhà họ Tống.

 

Tôi nhìn thấy cô lặng lẽ kéo hành lý, bước đi trên con đường đầy cây ngô đồng không một bóng người.

 

Khi thấy tôi, cô nở một nụ cười.

 

Khiến tôi nghĩ—

 

Ừm, hôm đó nắng thật ấm áp.

 

Tôi đưa cô về nhà.

 

Tôi giả vờ như không biết gì.

 

Cố gắng rất lâu, mới nấu được một bát mì chẳng ra hình dạng gì.

 

Nhìn cô sững sờ.

 

Từng chút một dẫn dắt cô nhận ra tình yêu của tôi dành cho cô.

 

Thấy cô vì tôi mà trái tim rung động.

 

Lẽ ra tôi nên vui mừng.

 

Nhưng khi thấy những giọt nước mắt của cô, tôi lại cảm thấy đau lòng.

 

Thôi vậy.

 

Tôi nghĩ.

 

Tôi yêu cô ấy là đủ rồi.

 

Cô ấy có yêu tôi hay không, có gì quan trọng đâu.

 

Nhưng cuối cùng, cô lao vào lòng tôi, ôm chặt lấy tôi, nói với tôi:

 

"Hạ Vấn Tân, em thật sự——thật sự——thật sự——thích anh."

 

Khoảnh khắc đó, tôi chỉ cảm thấy như cả bầu trời nở đầy hoa.

 

Tôi cố gắng kìm nén cảm xúc nghẹn ngào, từng từ từng chữ đáp lại công chúa của tôi:

 

"Anh cũng vậy.”

 

"Tống Đường Âm, anh cũng thật sự——thật sự——thật sự——thích em."

 

03

 

Người ta nói rằng, những người yêu nhau rồi sẽ gặp lại nhau.

 

Vậy tôi nghĩ, ngày tái ngộ đó.

 

Ánh nắng nhất định sẽ ấm áp.

 

–Hết–

 

Loading...