Cuộc Sống Tươi Đẹp - Chương 103

Cập nhật lúc: 2024-07-03 23:25:17
Lượt xem: 80

Đúng lúc này, một chiếc xe hơi nhỏ màu đen ngừng trước mặt họ. Mọi người theo bản năng hướng tầm mắt qua nhìn liền thấy một gã đàn ông mặc đường trang màu đen xuống xe. Hắn đi thẳng đến trước mặt Khúc Kha, khách khách khí khí: “Cao tiểu thư, Đỗ gia nhà ta muốn mời ngài cùng dùng bữa cơm chiều.”

Khúc Kha: “???”

Cô hòa hoãn một chút, bình tĩnh nói: “Tôi không quen biết Đỗ gia nào cả.”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Công ty Phú Lệ, Đỗ tiên sinh.”

Khúc Kha hơi hơi nhíu mày, Lê quản lý vừa thấy, lập tức tiến lên: “Anh giai à, tôi là người của Xưởng điện ảnh, chính tôi phụ trách bàn bạc chuyện cô Cao. Tôi cùng với Đào tiểu thư cũng quen biết. Không biết, mấy người tìm Cao tiểu thư có chuyện gì……”

Lời còn chưa dứt đã bị đánh gãy, gã đàn ông mặc đường trang: “Cao tiểu thư, Đỗ gia chỉ mời ngài ăn bữa cơm chiều thôi.”

Có vẻ như thấy Khúc Kha tuổi còn nhỏ sẽ sợ hãi một chút nên hắn còn bổ sung: “Đào tiểu thư cũng ở đó.” Căn bản không thèm để ý tới Lê quản lý.

Khúc Kha sau vài giây ngắn ngủi hoảng loạn đã rất nhanh bình tĩnh trở lại. Cô nhợt nhạt cười, nói: “Được rồi, chú chờ tôi một chút, tôi lên lầu bộ thay quần áo đã.”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Mời ngài.”

Khúc Kha xoay người lên lầu. Vợ chồng Lê quản lý rốt cuộc không yên tâm, chuẩn bị cùng cô lên lầu.

Khúc Kha lại rất điềm tĩnh nói: “Lê quản lý, hai người trở về đi, không cần đi theo cháu đâu. Cháu nghĩ chỉ là ăn một bữa cơm mà thôi, có chuyện gì được chứ?”

Lê quản lý biểu tình rối rắm. Gã thấp giọng: “Công ty Phú Lệ cũng không phải là loại dễ đối phó đâu, cũng không biết bọn họ muốn làm gì nữa?”

Gã vốn nguyện ý đem chuyện cô Cao nói ra hoàn toàn là bởi vì không thể giấu. Chỉ cần Đào tiểu thư muốn biết, Công ty Phú Lệ cũng có thể tra được. Gã nói ra sẽ khiến họ biết người viết nhiều văn chương ái mộ như vậy là một thiếu nữ thì kể cả trong lòng Đỗ tiên sinh không thoải mái cũng không thể gây phiền toái cho một cô gái được.

Rốt cuộc Đào tiểu thư là người phụ nữ của hắn.

Có người mơ ước người phụ nữ của hắn, làm đại ca, sao hắn vui cho nổi?

Cho nên gã lúc ấy mới tự nguyện nói ra. Nhưng không nghĩ tới hình như vẫn đem phiền toán tới cho cô Cao rồi.

Khúc Kha dừng chân, liếc mắt: “Bọn họ có thể làm cái gì? Chú Lê à, chú thật sự suy nghĩ nhiều quá rồi, thật không có gì đâu. Cháu viết nhiều bài khen ngợi Đào tiểu thư như vậy, Đỗ tiên sinh tò mò muốn gặp một lần, chẳng lẽ là chuyện lạ sao? Ăn bữa cơm mà thôi, có lẽ người ta chỉ không tin người viết bài là một cô nhóc ấy mà! Cháu đi lộ mặt, chứng minh chú không có nói dối, không phải khá tốt sao?”

Cô nhẹ giọng nói: “Cháu tự ứng phó được, hai người cứ trở về đi.”

Khúc Kha giống như không có việc gì bước thẳng lên lầu. Kỳ thật trong lòng cô cũng không bình tĩnh như bên ngoài. Chẳng qua kể cả không bình tĩnh đến đâu, cô cũng không phải người dễ để lộ ra ngoài.

Khúc Kha dặn dò anh em trai mình một chút mới thay quần áo xuống lầu.

Tiểu Đông cùng Tiểu Bắc không biết đã xảy ra cái gì nên tất nhiên không lo lắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoc-song-tuoi-dep/chuong-103.html.]

Khúc Kha xuống lầu, vừa ra khỏi cửa đã thấy vợ chồng Lê quản lý còn chưa đi, Khúc Kha gật gật đầu nói: “Đi thôi.”

Gã đàn ông mặc đường trang: “……”

Vợ chồng Lê quản lý: “……”

Bọn họ đều nhìn quần áo trên người cô. Khúc Kha nghi ngờ: “Làm sao vậy?”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Không có việc gì. Mời!”

Khúc Kha lên xe, xe chậm rãi lăn bánh. Khúc Kha ngồi trên ghế sau nhìn ngoài cửa sổ xe, tò mò hỏi: “Chúng ta đi nơi nào ăn cơm thế?”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Tới rồi ngài sẽ biết.”

Khúc Kha: “À!”

Cô nhìn đường ngoài cửa sổ, mang theo ý cười nói: “Tôi đây hy vọng sẽ đi tiệm cơm Lâm Giang.”

Gã đàn ông mặc đường trang hơi nhướng mày, nói: “Cô muốn đi nơi đó?”

Khúc Kha gật đầu, thừa nhận nói: “Đúng đó, tôi vẫn luôn nghe nói nơi đó đồ ăn rất ngon, chỉ là rất đắt. Cho nên tôi vẫn chưa từng vào. Nếu có người mời khách, tôi đương nhiên hy vọng đi nơi đó nha.”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Cao tiểu thư không đến mức thiếu tiền một bữa cơm chứ?”

Khúc Kha cười tủm tỉm: “À, thì đúng thế nhưng nhà tôi còn có vài người nữa cơ mà! Hơn nữa lại còn phải thuê nhà nên dĩ nhiên muốn tiết kiệm một chút. Mục tiêu của tôi chính là mua một phòng ở Tô Giới đó.”

Cô bắt đầu lên tinh thần nói chuyện phiếm, tiếp tục hỏi: “Chú à, tôi đối với giá nhà ở Thượng Hải không rõ lắm. Chú cảm thấy, nếu ở Tô Giới mua nhà thì cần bao nhiêu tiền mới đủ?”

Gã đàn ông mặc đường trang: “……” Lý tưởng lớn lao nhỉ?

Hắn nói: “Còn phải xem cô muốn mua nhà lớn chừng nào.”

Khúc Kha: “Những căn nhà kiểu tây thường gặp đó?”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Nếu không lớn, mười mấy vạn là đủ.”

Khúc Kha kinh ngạc mở to hai mắt, nói: “Bao nhiêu tiền?”

Gã đàn ông mặc đường trang: “Mười mấy vạn.”

Khúc Kha: “……”

Quả nhiên, khi còn ở hiện đại mình mua không nổi phòng. Xuyên qua rồi, mình vẫn tiếp tục không mua nổi. Mặc kệ thời đại nào dân chúng đều bị phòng ở tra tấn.

Bình luận

2 bình luận

Loading...