CUỘC HÔN NHÂN SAI LẦM - Chương 4

Cập nhật lúc: 2024-07-07 15:30:56
Lượt xem: 7,788

Ngày về Ôn phủ, trời chạng vạng tối, nhị phòng vẫn bình thường như mọi ngày.

Đội hộ vệ Ôn gia vốn chẳng phải mẫu thân chuẩn bị cho ta, mà là ta tự tay xắm sửa để tiện đường làm ăn ở cửa hàng muối mà thôi.

Do lợi nhuận muối trắng khổng lồ, ta mua không ít hộ vệ ngầm ở Lạc Dương để bảo đảm an toàn bản thân, bình thường thì họ ẩn núp trong thành chờ hiệu lệnh.

Chuyến này đến Lạc Dương vừa để hoàn thành nguyện vọng của mẹ, vừa để nói chuyện làm ăn.

Trước đó, ở Lạc Dương có một vị đại chủ họ Trần muốn bao thầu một nửa thu hoạch năm nay ở thương khố muối Dương Châu. Ta đã từng bàn bạc với họ về việc này, nhưng tiếc rằng không thỏa thuận được giá.

Ta phải nhanh chóng thúc đẩy giao dịch này ở Lạc Dương, đồng thời bắt Ôn Chí Viễn phải trả giá.

Người chăm sóc Liễu Oanh Nhi nói với ta rằng, Liễu Oanh Nhi đã mang thai rồi, chỉ là sắp đến mùa xuân rồi, nếu tên học sinh nào có phẩm hạnh không đoan chính trong trường thi thì sẽ bị hủy tư cách dự thi.

Suốt thời gian qua, ta liên tiếp tạo điều kiện để biểu ca và Liễu Oanh Nhi ở riêng, đồng thời ám chỉ với mẫu thẩm rằng biểu ca có vẻ không đứng đắn, chỉ chờ bắt quả tang ngay tại giường.

Ta không ngờ rằng, nhị phu nhân còn chưa kịp hành sự, Liễu Oanh Nhi đã chạy thẳng đến cổng Ôn phủ rồi vừa khóc vừa mè nheo, cầu xin nhị phu nhân cho nàng và đứa bé trong bụng một con đường sống.

Ôn phủ là nhà thư hương, lại rất được tiếng tăm trong dân gian.

 Chuyện như thế này tất nhiên là thu hút đông đảo dân chúng hiếu kỳ tụ tập xem, nhị phu nhân vốn đang tức giận muốn tóm Liễu Oanh Nhi đi trị tội , nhưng lão thái quân đã ngăn cản, rồi cho đưa Liễu Oanh Nhi vào phủ.

Đợi khi Ôn Chí Viễn tan học về thì đã muộn mất rồi. Nhị phu nhân không chút do dự ra lệnh đánh hắn ta bảy, tám chục trượng rồi giam vào từ đường, nhưng vẫn không ngăn được chuyện này đồn ra ngoài.

Đang lúc ta ngồi đợi ngóng xem, nhị phu nhân lại chủ động đến tìm ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoc-hon-nhan-sai-lam/chuong-4.html.]

"Tịnh nha đầu, dì biết con ngưỡng mộ Chí Viễn. Dì thấy nhân duyên của con và Chí Viễn đã chín muồi rồi, vậy thì định hôn cho hai đứa, cuối tháng sau sẽ thành thân. Còn con bé Liễu Oanh Nhi kia dù sao cũng mang cốt nhục của biểu ca con, sau này nó sinh ra thì đem về nuôi dưới danh con, cũng coi là phúc đức của con." 

Nhị phu nhân nắm lấy tay ta, hiếm hoi nói năng tử tế.

Ta ngẩn người, không ngờ Nhị phu nhân lại muốn ta gả cho biểu ca để che giấu vụ thông dâm của hắn ta trước lúc thành thân.

Quả vậy kiếp trước sau khi biết ta là thương buôn thương khố muối ở Dương Châu, bà ta mới miễn cưỡng gật đầu cho biểu ca cưới ta.

"Dì, trước đây con đã nói rồi, con đã định hôn rồi. Nếu dì lo chuyện này ảnh hưởng đến thanh danh của biểu ca thì chi bằng để biểu ca đưa Liễu Oanh Nhi đó đi tố cáo tội vu vạ thì tốt hơn." Ta ung dung rút tay về.

Thật ra đó mới là kế hoạch ban đầu của ta. Khi nhị phu nhân bắt quả tang, ta muốn xem Ôn Chí Viễn thâm tình sẽ lựa chọn thế nào giữa người trong lòng và tiền đồ.

"Ta  chẳng lẽ không nghĩ tới sao? Chỉ là bây giờ lão thái quân đang giữ nó." Nhị phu nhân thấy ta không đồng ý thì sắc mặt lập tức trở nên lạnh lùng: "Thân phận của con chỉ là con gái của một thương gia, đừng không biết điều! Từ giờ trở đi không cho con rời khỏi Ôn phủ nửa bước, thành thành thật thật chờ xuất giá đi."

Mai Hương thấy Nhị phu nhân lại xúc phạm ta như vậy thì đôi mắt đỏ hoe. Ta thì đã quá quen rồi.

Kiếp trước sau khi thành thân với biểu ca rồi, Ôn gia thừa cơ nuốt trọn tài sản của Triệu gia, dù vậy Nhị phu nhân vẫn thường xuyên dùng thân phận là con gái của thương nhân để sỉ nhục ta, bà ta nói ta không xứng với con trai bà.

Một mặt sống nhờ vào hút m.á.u của Triệu gia, một mặt lại khinh thường Triệu gia, đây chính là phong cách cao quý của nhị phòng.

Mai Hương vốn chậm chạp từ trước đến giờ cũng phát hiện ra sự tủi nhục trong cuộc hôn nhân này, nàng ấy khẽ hỏi: "Tiểu thư, hay chúng ta tìm cơ hội trốn thoát đi?"

Ta lắc đầu: "Đằng trước có sói, đằng sau có hổ, chi bằng ta chủ động lựa chọn đi."

"Chuẩn bị ít lễ vật, chuyện lần trước chưa kịp cảm tạ Đại gia." Ta bình tĩnh nhấp một ngụm trà nói ra.

Mai Hương lại càng không thể hiểu nổi: "Giờ khắc này, sao tiểu thư còn nghĩ đến chuyện cảm tạ người Ôn gia chứ?"

Bình luận

1 bình luận

Loading...