Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

CUỘC HÔN NHÂN CỦA HÀ THẦN - Chương 3

Cập nhật lúc: 2024-10-17 19:08:56
Lượt xem: 187

6.

Cuối cùng, Trình Na không dám đi, cô không phải sợ mất đi người bạn này, mà cô sợ mất đi chiếc đùi vàng để ôm. 

 

Tôi một bên dọn bàn, một bên nói với họ. 

 

"Tôi là một Mã Tiên nhi." 

 

"Những người làm việc trong ngành của chúng tôi quả thực rất không được ưa chuộng. Hầu hết mọi người đều cho rằng chúng tôi hơi điên rồ và là những kẻ nói dối, chỉ để kiếm tiền."

 

“Nhưng tôi không có, tôi nói thật là thật, giả là là giả, nếu cậu không tin có thể hỏi Lữ Phương, cậu ấy biết rõ nhất." 

 

Lữ Phương đột nhiên bị nhắc đến, có chút hoảng loạn. 

 

"Tôi... tôi không biết..." 

 

Hôm nay cô ấy trang điểm nhẹ nhưng không che được vết đen quanh mắt. 

 

Còn về Lữ Phương trong mắt tôi, âm khí dưới lòng bàn chân của cô ấy đã tràn ngập lên đỉnh đầu. 

 

Đây rõ ràng không chỉ là quấy nhiễu đơn giản, rất có thể... 

 

“Có phải cậu cùng nó đã xảy ra quan hệ?" Tuy là nghi vấn, nhưng tôi rất chắc chắn. 

 

Lữ Phương cắn chặt môi, cúi đầu. "Ừ..." 

 

"Nhưng tôi không phải tự nguyện làm điều đó! Là hắn! Không! Tôi nhớ rõ ràng là tôi đã đi chơi với bạn trai của mình! Đúng vậy... bạn trai của tôi" 

 

Cô hoảng sợ lấy điện thoại ra, bấm nút gọi, còn mở loa ngoài. 

 

Bên kia điện thoại, Đinh Như Khoan nhẹ nhàng gọi cô. 

 

"Sao vậy em yêu?" 

 

Lữ Phương giả vờ bình tĩnh, thăm dò hỏi. "Như Khoan, tối qua anh ở đâu?" 

 

Đinh Như Khoan có chút bối rối. 

 

“Tối qua anh ở ký túc xá, em yêu, có phải em nghe thấy gì không?” 

 

“Đừng nghe bọn họ nói bậy, anh…” 

 

Lời còn chưa dứt, Lữ Phương đã cúp điện thoại. 

 

Khuôn mặt cô đầy nước mắt, gần như tuyệt vọng. 

 

"Không...không, mọi chuyện không nên như thế này." 

 

Tôi muốn nói với cô ấy rằng nó không tệ đến thế. 

 

Lữ Phương đột nhiên xoay người, hai mắt trợn to, nhìn chằm chằm cửa ký túc xá, không biết khóc hay cười. 

 

Cô ấy vẫn đang lẩm bẩm. 

 

“Hắn đang đến…” 

 

“Hắn đang đến!” 

 

Đột nhiên, một cơn gió mạnh thổi qua, cánh cửa bị mở tung. 

 

Một số kiệu phu mặc đồ cổ đại, nâng một chiếc kiệu màu đỏ đen bước vào. 

 

Trong miệng thập phần uy nghiêm kêu lên. 

 

“Hà Thần lấy vợ——” 

 

“Người nhàn rỗi rút lui——”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoc-hon-nhan-cua-ha-than/chuong-3.html.]

7.

Khi âm thanh vang lên, chiếc kiệu như có một lực hút khiến tâm trí mọi người hoảng loạn. 

 

Sự hoảng sợ vẫn còn đông cứng trên mặt Lữ Phương, nhưng cô không thể kiềm chế được đôi chân của mình mà từng bước một đi về phía trước. 

 

Chưa bước được hai bước, một bàn tay đã đặt lên vai cô. 

 

Tôi giữ cô ấy, trong mắt tôi có một cảm giác ớn lạnh. 

 

“Ra ngoài.” 

 

Trong giọng nói có chút uy nghiêm, khiến người ta rùng mình. 

 

Gần như ngay lập tức, trên người xuất hiện một số vị tướng, cả nam lẫn nữ, mặc áo giáp, tay cầm trường thương hoặc song giản*. 

 

(Giản: vũ khí được đúc bằng thép nguyên khối nên sẽ nặng hơn các vũ khí cùng kích thước. Giản là vũ khí được xét vào dạng vũ khí va đập như chùy, đây là một dạng vũ khí nặng và cần phải là người có sức vóc mới có thể sử dụng tốt. Không những thế, Giản còn được đánh giá là vũ khí có sát thương rất lớn, thậm chí g.i.ế.c c.h.ế.t đối phương khi đang mặc giáp.

 

Đây đều là những cao thủ giỏi của điện nhà tôi, không nói hai lời liền xông tới đánh nhau. 

 

Trong số đó có một nữ tướng anh dũng, tay cầm song giản, một giản đánh xuống, đánh đuổi một kiệu phu. 

 

Đây là nữ tướng Mãng đường, Mãng Thiên Kiều, có tiếng với lòng căm thù cái ác. 

 

Mấy kiệu phu kia tuy là lão quỷ nhưng cũng không thể chống đỡ được sự tấn công của võ tướng Tiên gia. 

 

Có một người khiêng kiệu mặt dài bị đánh đến mức phải rút lui, vẫn còn la hét. 

 

"Ngươi chỉ là một đám súc vật được nuôi thành tinh linh mà dám cùng chủ ta đối nghịch?" 

 

"Chủ của ta là Hà Thần Lương Thủy!" 

 

Thường Thiên Lượng chỉ một thương đem hắn nhấc lên, nhìn hắn với ánh mắt đầy khinh thường. 

 

"Lão quỷ thủy mà xưng là thần, ai phong cho hắn?" 

 

"Trở về xin chủ tử ngươi rửa sạch sẽ cổ đi. Cả đám người Khương Môn Bảo Phủ nhất định sẽ đến thăm." 

 

“Gi3t thần!”

 

"Trong nháy mắt, tám kiệu phu bị đánh đến mức nằm trên mặt đất như một con ch.ó chết. Tôi bước tới vẫy một lá bùa. 

 

“Thái Ất phù phương phương, thiêu đốt ảnh lên bệnh tình nguy kịch, chân hỏa hóa tật không, thần hộ thể an khang, Thái Ất Chân Quân cấp tốc nghe lệnh.” 

 

Niệm chú đốt bùa, bùa lửa Thái Ất đánh trúng chiếc kiệu, ngay lập tức chiếc kiệu cháy thành tro. 

 

Chiêu thức này khiến tất cả mọi người hoảng sợ. Trên thực tế, Mã Tiên đã có thể chính thức tu hành. 

 

Cả Phật giáo, Đạo giáo đều được chấp nhận. 

 

Mãng Thiên Kiều đem mấy kiệu phu giam giữ chỉ để lại một người quay lại báo tin. 

Truyện do Mễ Mễ-Nhân Sinh Trong Một Kiếp Người edit, chỉ đăng tại Fb và MonkeyD.

 

Lần này tôi không phái Hoàng Cơ Linh đi theo. 

 

Lão quỷ thủy đó dám tự xưng là Hà Thần, vì đây là một con sông lớn như sông Lương Thủy nên đạo hạnh của hắn chắc chắn rất sâu .

 

Nếu đến đó, rất có thể sẽ bị giam giữ. 

 

Sau lưng, giọng nói của Trình Na có chút lắp bắp. 

 

"Cậu... Cậu vừa sử dụng đó là một lá bù? Cậu không phải là một cô đồng sao, sao cậu có thể làm được điều này?" 

 

Tôi đóng cửa ký túc xá, lấy một cây chổi từ phòng tắm quét sạch bụi bùa trên sàn nhà nhấn mạnh một lần nữa. 

 

“Nói lại lần nữa.” 

 

“Tôi không lên đồng.”

 

Loading...