Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Cuộc chiến giữa thật và giả - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-10-13 21:17:05
Lượt xem: 1,141

01

 

Khai giảng đại học, vì muốn khiêm tốn, tôi bảo tài xế dừng xe cách cổng phụ trường học vài trăm mét.

 

Một mình tôi thở hổn hển khiêng vali vào ký túc xá thì thấy Trương Quyên đang khoe vali trên bàn học chỗ của tôi. (Tôi đã bảo quản gia chuẩn bị sẵn thông tin của các bạn ấy.)

 

Xung quanh tụ tập rất đông người.

 

“Chị Quyên, vali này của chị là hàng hiệu Hermes đấy! Đắt lắm phải không?”

 

“Cũng không quá đắt, bố tôi luôn bảo tôi phải khiêm tốn.”

 

“Tôi mới chọn cái này, logo không quá nổi bật.”

 

“Không có cách nào, tôi chỉ thích vali Hermes thôi.”

 

Trương Quyên cố ý khoe logo Hermes trên khóa kéo.

 

“Ôi! Hình như chị Quyên có khá nhiều túi xách hàng hiệu nhỉ!”

 

“Giàu thế, nhà chị Quyên chắc có tên trong danh sách Forbes rồi!”

 

Trương Quyên cười bí hiểm, không thừa nhận cũng không phủ nhận.

 

“Cho tôi xin lỗi, làm phiền mọi người nhường đường một chút, tôi cần để hành lý.”

 

Vừa dứt lời, mọi người đều nhìn sang.

 

“Ồ! Vali này của bạn trông cũng khá sang trọng, chắc đắt lắm nhỉ!”

 

Trương Quyên nói với giọng điệu hơi cường điệu.

 

“Cái này hình như là hàng sản xuất ở Nghĩa Ô, chưa đến trăm tệ.”

 

“Nhà tôi có người họ hàng nghèo bán loại này, y hệt.”

 

Một người nịnh bợ bên cạnh nghe ra ý của Trương Quyên liền lên tiếng châm chọc.

 

Trương Quyên nghe xong, đắc ý cười.

 

“Tôi vừa hỏi rồi, vali của các bạn trong lớp đều trên nghìn tệ, loại rẻ nhất cũng là vali kim loại Xiaomi.”

 

“Bạn cũng đừng tự ti!”

 

“Mấy ngày nữa tôi giới thiệu cho bạn một công việc làm thêm tốt.”

 

“Cố gắng làm việc, học kỳ sau cố gắng mua đồ xịn như mọi người.”

 

Câu này nghe như thể vali của tôi dưới nghìn tệ thì không xứng làm bạn cùng lớp với họ!

 

“Chị Quyên giỏi thật, tùy tiện là có thể sắp xếp việc làm thêm cho bạn cùng lớp!”

 

“Chị không phải là con gái của ông chủ lớn sao?”

 

Trương Quyên càng đắc ý hơn: “Khiêm tốn, khiêm tốn thôi!”

 

Kết quả đám người nịnh bợ lại tiếp tục xu nịnh một trận nữa!

 

Lúc này tôi nhìn thấy vali Hermes trên bàn, phát hiện trên logo có một dấu vết hình chữ “A”.

 

Đây không phải là hàng nhái mà tôi đã từ chối nhận từ một gã đàn ông tồi trong bữa tiệc sinh nhật sao?

 

Hồi đó bạn thân tôi nghi ngờ đây là hàng giả, nên đã đánh dấu ở đây như một trò đùa.

 

Là hàng giả.

 

Tôi quá quen với nét chữ của bạn thân, nên chắc chắn đây chính là cái vali đó.

 

Chẳng lẽ gã đàn ông đó lại tặng vali này cho Trương Quyên?

 

Sau đó tôi tìm hiểu giá cả của loại vali Hermes giả này, hơn ba nghìn tệ.

 

Hàng chính hãng thì hơn ba trăm nghìn tệ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cuoc-chien-giua-that-va-gia/chuong-1.html.]

 

Còn vali đen mà mẹ tôi đặt làm ở Goyard, Pháp để thưởng cho tôi vì đậu đại học F, mới thực sự là hơn ba trăm nghìn tệ!

 

Cô ta có phải lấy nhầm kịch bản cuộc đời không?

 

02

 

Lúc này, đột nhiên có rất nhiều giáo sư đến, đứng đầu là hiệu trưởng trường F.

 

“Bạn học Trương nào là con gái của ông Trương, chủ tịch tập đoàn Tử Tinh?”

 

Mọi người trong ký túc xá đều sửng sốt.

 

Ngay lập tức, mấy người nịnh bợ kia đẩy Trương Quyên ra.

 

“Chị Quyên, hiệu trưởng gọi chị kìa!”

 

Chưa kịp phản ứng, Trương Quyên đã bước tới.

 

“Hiệu trưởng, chào ngài, bố tôi thường xuyên nhắc đến sự đức độ và uy tín của ngài!”

 

“Những năm gần đây, trường F dưới sự quản lý của ngài ngày càng phát triển.”

 

“Ông ấy còn bảo tôi phải khiêm tốn, đừng gây rắc rối cho ngài.”

 

“Thấy chưa, đây mới là tiểu thư nhà giàu đúng nghĩa, giọng nói, khí chất!”

 

Các giáo sư và đám người nịnh bợ Trương Quyên cùng nhau nịnh nọt.

 

“Quá khen, quá khen!”

 

“Cũng phải cảm ơn sự đóng góp của bố em cho trường F trong nhiều năm qua!”

 

“Bố em bận lắm rồi nên hôm nay thầy chỉ thay mặt trường F cảm ơn em thôi!”

 

Sau đó, hiệu trưởng khách sáo vài câu rồi rời đi!

 

Hiệu trưởng rất khéo léo, biết điểm dừng, quá nồng nhiệt cũng không tốt.

 

Tuyệt vời, tôi lại có thêm một người chị gái!

 

Hiệu trưởng đi rồi, nhưng nhiều sinh viên và lãnh đạo vẫn ở lại.

 

Nhìn xung quanh một đám người nịnh nọt, Trương Quyên càng đắc ý hơn.

 

“Bố tôi nói, muốn xem một công ty có giá trị hay không, thì không phải xem giá trị thị trường, mà là giá trị đối với xã hội.”

 

“Tôi sẽ gọi cho phó tổng giám đốc phụ trách mảng này.”

 

“Sau này, tập đoàn Tử Tinh sẽ ưu tiên hỗ trợ trường F.”

 

Vừa dứt lời, tiếng vỗ tay vang lên dữ dội!

 

Chủ tịch hội sinh viên đặc biệt phấn khích.

 

“Bạn học Trương, buổi dạ hội chào đón tân sinh viên của trường F năm nay vẫn đang xin tài trợ từ tập đoàn Tử Tinh.”

 

“Em có thể nhờ người phụ trách nói giúp một tiếng được không?”

 

Trương Quyên vung tay lên.

 

“Không vấn đề gì, tôi sẽ bảo họ nhanh chóng phê duyệt.”

 

Tôi sững sờ, người phụ trách kia vừa nói chuyện này với tôi, tôi đã bảo anh ta phê duyệt rồi mà!

 

Hình như chủ tịch hội sinh viên chưa nhận được thông báo.

 

Được rồi!

 

Cô ta dám làm lố, tôi không thèm phối hợp!

 

Tôi liền gửi một tin nhắn: [Buổi dạ hội chào đón tân sinh viên của trường F năm nay bị hủy bỏ!]

 

Loading...