Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cung Nữ Trở Mình - Chương 14. Là chủ tử của chính mình

Cập nhật lúc: 2024-07-28 16:30:28
Lượt xem: 210

Ta nói đến như thế mà Mai Thu Hương vẫn còn ngẩn ra có vẻ chưa hiểu, lại có phần không phục. Ta thở dài, lắc đầu:

 

- Ta cũng thật là, nói nhiều với kẻ ngu xuẩn như ngươi làm gì? Dù ta có nói thế nào ngươi cũng không hiểu. Kiếp sau, đầu thai làm người thông minh, làm người quang minh lỗi lạc, đừng trước mặt một vẻ, sau lưng một vẻ, khiến người khinh thường.

 

Mai Thu Hương bò trên đất, ban đầu nàng ta cười khanh khách, cuối cùng khóc nức nở.

Ta rời lãnh cung không lâu, thì nhận được tin Mai Thu Hương đã chết.

 

Trong cung của Quý phi, ta quỳ tạ ơn.

 

Từ khi ta vào cung, đã tỏ lòng trung với nàng ta.

 

Ban đầu Quý phi cũng không hề tin tưởng ta. Chỉ đến khi ta dùng tri thức kiếp trước, giúp nàng tránh được vài lần nguy cơ của gia tộc, nàng mới xem ta là người của mình.

 

Mai Thu Hương khi đó được sủng ái khắp hậu cung, gây phiền hà cho nàng, ta lấy lý do lật đổ Mai Thu Hương, đổi được sự ra cung của ta và Thu Cúc.

 

Lúc này, Quý phi nhìn ta, vẫn chưa thể tin được việc ta muốn rời khỏi hoàng cung:

 

- Ngươi thật sự bỏ được vinh hoa phú quý? Bản cung thấy hoàng thượng trong lòng có ngươi, ngươi cũng là người hiểu chuyện. Nếu không muốn ra cung, bản cung sẽ bảo đảm cho ngươi sống an lành suốt đời.

 

Ta quỳ mọp xuống, thành khẩn nói:

 

- Đa tạ nương nương yêu thương, nô tỳ tự biết bản thân không có thực lực, cũng không muốn sống gian nan trong cung, chỉ cầu một đời bình an, bình thường.

 

Thấy ta thành khẩn, Quý phi cũng không khuyên nữa:

 

- Ngươi đã quyết, ta cũng không ngăn cản. Sau khi ra khỏi cung, nếu có khó khăn, cứ đến tìm ta, hoặc đến Vân phủ, ta sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ ngươi trong phạm vi có thể.

 

Quý phi là người thẳng thắn, chân thành. Nàng biết bản thân cũng khó mà chu toàn mọi lẽ nên không nói ra những lời hứa sáo rỗng. Ta thích điều này ở nàng.

 

Quý phi cho ta một xấp ngân phiếu dày, cộng với những phần thưởng ta tích góp được thời gian qua, sau này dù không có nghề sinh sống, cũng đủ cho ta tiêu vài đời.

 

Dưới sự phối hợp của Quý phi, ta giả c.h.ế.t thoát khỏi hoàng cung.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cung-nu-tro-minh/chuong-14-la-chu-tu-cua-chinh-minh.html.]

Nửa tháng sau, ta đến trước cửa một ngôi nhà trong con hẻm cạnh bờ sông. Ta gõ cửa nhẹ nhàng. Tiếng bước chân vang lên. Cùng với tiếng bước chân là giọng nói trong trẻo hối hả:

 

- Nghe rồi, nghe rồi. Đến ngay đây.

 

Cánh cửa kêu kẽo kẹt, mở ra. Nữ nhân bên trong nhìn ta, ngây ngẩn. Ta mỉm cười:

 

 

- Sao vậy, Thu Cúc, không chào đón ta đến à?

 

Thu Cú vẫn ngẩn ngơ như chưa thể tin nổi. Ta bước ngang qua nàng, chen chân vào, đi thẳng vào trong nhà.

 

Ta đi được vài bước, người sau lưng ta mới kịp hoàn hồn, chạy đuổi theo ta, vừa khóc vừa mắng:

 

- Cái đồ c.h.ế.t tiệt nhà ngươi, bên ngoài đồn ngươi đã chết, cũng không gửi tin trước gì cho ta, hại chúng ta lo lắng vô ích. Hôm nay phạt ngươi chỉ được ăn cơm không được uống rượu, còn phải phạt ngươi rửa bất cho ta…

 

Nhìn Thu Cúc sinh động hoạt bát như thế, lần đầu tiên trong hai kiếp ta mới cảm thấy an lòng.

 

Buổi tối, nằm bên cạnh Thu Cúc nửa mơ nửa tỉnh ta nghe thấy nàng ta nói:

 

- Thu Nguyệt, ta mơ một giấc mơ, mơ thấy chúng ta vì công chúa mà c.h.ế.t thảm. Mở mắt ra, ta lại cùng gia đình đoàn tụ ở nơi này, ngươi nói, có phải thần phật thương xót chúng ta, ban cho chúng ta cuộc sống mới không?

 

Ta vỗ nhẹ lưng nàng:

 

- Ngủ đi, còn có tiên nữ cho chúng ta nhiều bạc, sau này chúng ta đại phú đại quý, ta tìm cho ngươi mười tám chàng trai tuấn tú hầu hạ ngươi, cho ngươi đêm nào cũng vui vẻ.

 

- Thu Nguyệt tốt quá. Nhưng mà không cần đến mười tám chàng trai đâu, ta đã để mắt đến chàng trai Lục ở đầu phố, ngươi giúp ta nạp hắn về nhé. Bằng hữu của hắn cũng là người tốt, rất tuấn tú, ta sẽ bảo hắn giúp giới thiệu chàng ấy cho ngươi…

 

Ta mỉm cười, ậm ừ chìm vào giấc ngủ.

 

Ừm, mong là bằng hữu của chàng trai mà Thu Cúc vừa ý thật sự như lời của nàng nói, tuấn tú, tốt bụng…

 

Tối hôm ấy, lần đầu tiên ta ngủ một giấc ngon lành không mộng mị. Bởi vì trong lòng của ta hiểu rõ, sáng mai thức dậy sẽ là một ngày đẹp trời. Cho dù thời tiết có không như ý muốn đi nữa, thì ta cũng sẽ cảm thấy đó là một ngày đẹp trời. Bởi vì, đó là ngày ta chính thức trở mình, ta sẽ trở thành chủ tử của chính ta. Sau đó, ta sẽ cùng Thu Cúc sống những ngày bình yên nhất, hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất.

 

HẾT

Loading...