Chạm để tắt
Chạm để tắt

Cún Con Năm Triệu Tệ - Chương 1

Cập nhật lúc: 2024-08-07 08:47:57
Lượt xem: 577

Trên đường đi bán bánh tráng, tôi bị mẹ của bạn trai chặn lại.

"Tôi không muốn bạn gái của con trai tôi là người bán bánh tráng, nói ra thật mất mặt."

Người phụ nữ trước mặt tôi với phong thái sang trọng và kiêu ngạo chính là mẹ của bạn trai tôi.

Cách ăn mặc của hai mẹ con có thể nói là đồng nhất.

Toàn thân to toát lên một chữ: "quý".

"Dì à, đây chỉ là công việc bán thời gian của cháu, cháu vẫn đang đi học."

Tôi lấy khăn lau tay, mỉm cười lễ phép.

Bà ta lấy từ trong túi ra một tờ chi phiếu đưa cho tôi.

"Năm triệu tệ, hãy rời xa con trai tôi. Tôi biết cháu rất cần số tiền này."

Tôi giơ tay từ chối mà không thèm nhìn.

"Cháu không cần thứ này."

Có lẽ hành động của tôi nằm ngoài dự đoán của bà ta, động tác của bà ta khựng lại giữa không trung, nét mặt cũng sững sờ.

"Tôi có thể nhận tiền của bà."

"Nhưng tôi chỉ nhận chuyển khoản ngân hàng không hủy ngang hoặc thanh toán bằng tiền mặt, và tuyệt đối không được trả góp."

"Bắt buộc phải có luật sư soạn thảo hợp đồng tặng cho, và bà ký tên."

"Để tránh tranh chấp sau này, tôi sẽ ghi âm toàn bộ quá trình."

Nghe xong lời tôi, khóe miệng cứng đờ của bà ta giật giật, cười lạnh một tiếng.

"Được, đi theo tôi. Trong vòng một giờ, tôi sẽ đưa cho cô năm triệu tệ."

Người giàu có quả nhiên quyết đoán.

Một giờ sau, tôi nhìn số dư tài khoản ngân hàng, vừa khóc vừa cười.

Cười vì cuối cùng tôi đã gom đủ tiền viện phí cho em trai.

Còn khóc là vì bạn trai của tôi.

Bạn trai tôi là một phú nhị đại, cả đời không phải lo ăn mặc.

Còn tôi, chỉ là một cô gái phải gom góp viện phí cho em trai, lợi dụng thời gian rảnh rỗi ở cổng trường bán bánh tráng.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về anh ấy là một người thích ăn bánh tráng, ngày nào cũng đến mua.

Lúc đó, tôi vẫn còn đang bán hàng ở con hẻm sau trường, không có nhiều người đến mua, tôi rất trân trọng mỗi một khách hàng.

Tôi quyết tâm làm nên thương hiệu, trở thành quán bánh tráng hot nhất khu vực trường học.

Tôi cũng phát hiện ra anh ấy rất thích ăn bánh tráng, có khi mua một lần bốn năm cái, đây chính là khách sộp, phải ghi nhớ khẩu vị của anh ấy, tăng trải nghiệm mua hàng cho anh ấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/cun-con-nam-trieu-te/chuong-1.html.]

"Người đẹp, cho tôi năm cái bánh tráng..."

"Không rau mùi, không cay, thêm một miếng xà lách phải không?!"

Tôi thành thạo lặp lại khẩu vị của anh ấy.

Để giữ chân vị khách sộp này, tôi cũng phải bỏ chút tâm tư.

"Ừm, cảm ơn."

Mắt anh sáng lên, cười nhẹ, lộ ra hai chiếc răng khểnh.

Cũng khá là đáng yêu.

Sau khi anh ấy rời đi, các cô gái xung quanh gian hàng đều có chút phấn khích.

"Vừa rồi chính là nam thần mới được chọn của trường phải không?"

"Đúng đúng đúng, là anh ấy."

"Hình như tên là gì nhỉ? Nhìn gần còn đẹp trai hơn cả ảnh trên mạng nữa."

"Tiêu Nại Cẩu. Suỵt, nói nhỏ thôi, nghe nói anh ấy hung dữ lắm, không chỉ là nam thần mà còn là bá vương của trường, ai chọc giận anh ấy là anh ấy đánh luôn đấy."

Tiêu Nại Cẩu?

Cún con?!

Cái tên này nghe thú vị thật đấy.

Mà quả thực là đẹp trai, nhưng nhìn cũng không hung dữ lắm, mỗi lần đến mua bánh tráng anh ấy đều nói cảm ơn với tôi, rất lễ phép.

Tiêu Nại Cẩu ngày nào cũng đến, có hôm tôi tan học muộn, thời gian ra bán hàng cũng muộn hơn một chút, thì thấy anh ấy đang ở chỗ tôi hay bán hàng chờ tôi.

Tôi có chút ngạc nhiên, cũng thêm phần tự tin, thì ra bánh tráng của tôi ngon như vậy sao.

Anh ấy bĩu môi, nhìn tôi với vẻ mặt u oán, nhưng lại không hề tỏ ra sốt ruột.

"Sao giờ này mới ra? Anh sắp c.h.ế.t đói rồi."

"Xin lỗi, hôm nay em có lớp học muộn."

Tôi nhanh chóng dựng quầy hàng, dùng tốc độ nhanh nhất tráng cho anh ấy một cái bánh tráng lớn, đưa đến tay anh ấy.

"Cảm ơn. Mỗi thứ Ba hàng tuần em đều học muộn sao?"

"Vâng, tuần trước em chọn một lớp học tự chọn. Sau này, thứ Ba nào em cũng phải 8 giờ mới có thể ra bán hàng."

Tôi tiếp tục cúi đầu tráng nốt bốn cái bánh tráng còn lại cho anh ấy.

"Vậy em về sớm một chút, muộn rồi ở đây sẽ có nhiều kẻ xấu lắm."

Tay tôi đang làm bánh bỗng khựng lại, đến trường lâu như vậy rồi, đây là người đầu tiên quan tâm đến sự an toàn của tôi khi đi bán hàng.

"Cảm ơn anh, em sẽ chú ý."

Chính vì sự quan tâm bất ngờ này, tôi đã có chút hảo cảm khó tả đối với Tiêu Nại Cẩu.

Loading...