Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Con trai tôi - 4

Cập nhật lúc: 2024-10-15 22:12:20
Lượt xem: 1,071

Nói xong tôi liền cúp điện thoại. Không thể không nói, cảm giác làm người thật tốt! Về phần những hành vi mà hắn nói đến của Tư Bác, cũng là Tư Bác cố ý. Tư Bác thường lén nhắn tin cho tôi bằng điện thoại của bà nó.

 

Trong tin nhắn sẽ nói bình thường con ở nhà cố ý đối nghịch với cha và bà nội, còn thường xuyên cố ý giả bệnh dọa cha và bà nội, giày vò hai mẹ con nhà kia quá sức.

 

Bởi vì bọn họ nghĩ nát óc cũng không nghĩ tới, trong thân thể Tư Bác, căn bản cũng không phải là Tư Bác bốn tuổi.

 

Tôi lại muốn nhìn xem, Ngô Chí từ trước đến nay không chăm con, và bà mẹ chồng chỉ phụ trách chọc cười, có thể chịu đựng được Tư Bác được bao lâu.

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Mà hai mẹ con kia, cũng không làm cho tôi thất vọng. Thấy điện thoại không gọi được cho tôi, Ngô Chí tự nhiên trực tiếp tìm tới cửa.

 

6

 

Hôm đó tôi vừa tan ca trở về, đã thấy Ngô Chí đang ngồi xổm trước cửa nhà tôi. Tôi cảnh giác nhìn hắn: “Anh tới làm gì?”

 

Có lẽ gần đây hắn bị Tư Bác giày vò quá sức, đầu tiên không phải phỉ nhổ, mà là kéo mặt xuống nói: “Rời khỏi nhà thời gian dài như vậy, em cũng đủ rồi. Tư Bác được em chăm sóc quen rồi, rời khỏi em không được. Anh cam đoan với em sau này không đánh em nữa. Nếu em không tin anh có thể đến đồn cảnh sát viết giấy cam đoan cho em.”

 

Hắn một câu nhẹ nhàng sẽ không đánh tôi nữa, là muốn san bằng vết thương trước kia của tôi sao? Huống chi, loại người ngay cả con ruột cũng không buông tha, cam đoan ngay cả chó má cũng không bằng.

 

Tôi không nhìn hắn: “Tránh ra, chó ngoan không cản đường.”

 

Ngô Chí nổi giận: “Tao đã nhiều lần nhận sai với mày rồi, cmn mày còn muốn thế nào nữa?”

 

Hắn vừa nói liền xắn tay áo lên, làm ra bộ dáng cùng hung cực ác.

 

Nếu là trước kia, tôi có thể sẽ sợ, nhưng từ sau khi tôi tự tay tìm hắn báo thù xong, tôi không còn sợ hãi hắn nữa.

 

Cho dù thể trạng hắn mạnh hơn tôi bao nhiêu lần, nhưng thân thể chẳng qua cũng chỉ là m.á.u thịt. Chỉ cần tôi dũng cảm phản kháng, cho dù có cùng c.h.ế.t cũng tốt hơn để cho hắn thô bạo.

 

Vì thế tôi tiến lên một bước, lớn tiếng quát: “Hôm nay anh có bản lĩnh động đến một cọng lông tơ của tôi, tôi sẽ báo cảnh sát bắt anh. Hiện tại chúng ta đã không còn là vợ chồng. Anh đánh tôi, không phải là tranh chấp gia đình, mà là cấu thành tội ác. Tôi nhất định sẽ kiện anh vào tù. Không tin anh cứ thử xem.”

 

Ngô Chí hiếm khi thấy tôi nói nhanh với sắc mặt nghiêm nghị như vậy, trong lúc nhất thời thật đúng là bị tôi trấn áp.

 

Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn, camera trong hành lang đang cẩn trọng làm việc. Chỉ cần hắn dám có bất kỳ hành vi bất chính nào, sẽ bị ghi lại. Ngô Chí tức giận đến đỏ mặt, lại không có cách nào đối phó với tôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-trai-toi/4.html.]

Dù sao hắn là người rất ích kỷ, sẽ không làm bất cứ chuyện gì bất lợi cho mình. Cuối cùng, hắn chỉ có thể ngượng ngùng rời đi.

 

Về đến nhà tôi sạc điện thoại tự động tắt máy, mới nhìn thấy tin nhắn Tư Bác vừa mới gửi tới cho tôi.

 

[Mẹ, cha đi tìm mẹ, mẹ cẩn thận một chút.]

 

Nhìn thấy tin nhắn này, trong lòng tôi ấm áp. Hôm nay có Tư Bác chống đỡ cho tôi, tương lai cho dù có khó khăn gì tôi cũng không sợ.

 

Lần này sau khi Ngô Chí đi, yên tĩnh một thời gian không tới làm phiền tôi.

 

Sau này tôi mới biết, hắn bắt đầu xem mắt. Hắn muốn cưới một cái ống trút giận để ở nhà cho hắn đánh chửi. Nhưng Tư Bác, cũng sẽ không để cho hắn như nguyện.

 

7

 

Hôm đó, tôi đang trên đường đi làm thì đột nhiên nhận được điện thoại của cảnh sát, nói rằng Tư Bác đang ầm ĩ muốn gặp tôi.

 

Nghe thấy lời này, trong lòng tôi căng thẳng, đi thẳng đến đồn cảnh sát .

 

Sau khi đến đồn cảnh sát, nhìn thấy dấu bàn tay đỏ tươi trên mặt Tư Bác, cùng với dấu vết xanh tím trên người, trong đầu tôi đột nhiên hiện lên dáng vẻ sụp đổ của tôi ở đời trước khi nhận được tin Tư Bác chết. Nghĩ đến đây, tôi hoàn toàn không nhịn được.

 

“Con trai, con làm sao vậy, ai đánh con như vậy?”

 

Lời này vừa hỏi ra khỏi miệng, tôi liền liếc tới Ngô Chí vẻ mặt không phục bên cạnh. Tôi kịp phản ứng, giống như điên muốn đi lên đánh hắn, lại bị cảnh sát ngăn cản.

 

“Ngô Chí, anh là kẻ sát nhân, trước kia anh đánh tôi không nói, nhưng Tư Bác chính là con ruột của anh đấy!”

 

Ngô Chí lại oán giận nói: “Du Tĩnh Nhu, cô đừng nói lung tung, tôi không ngược đãi nó. Là thằng nhóc này phá hỏng cuộc xem mắt của tôi, cho nên tôi mới không nhịn được tát nó một cái. Nhưng vết thương trên người nó, không phải do tôi làm.”

 

“Không phải anh thì còn có thể là ai!”

 

“Làm sao tôi biết được?”

 

Thấy thế, cảnh sát liền kiên nhẫn hướng dẫn Tư Bác: “Tốt lắm, bạn nhỏ, vừa rồi không phải cháu nói muốn gặp mẹ sao? Bây giờ mẹ cháu đã tới, có thể nói cho chú biết, vết thương trên người cháu là chuyện gì xảy ra vậy”

 

 

Loading...