Chạm để tắt
Chạm để tắt

Con trai tôi tìm bố - 5

Cập nhật lúc: 2024-08-08 20:52:37
Lượt xem: 886

18

Sau khi ăn cơm xong, chúng tôi lên xe buýt của tổ chương trình, đi đến cửa hàng lớn nhất thành phố, cửa hàng Lưỡng Nguyên!

Vừa xuống xe liền nghe thấy tiếng còi quen thuộc: "Hai đồng, hai đồng, quẹo lựa, quẹo lựa, món nào cũng hai đồng..."

Đạo diễn phỏng vấn bốn bạn nhỏ, muốn mấy bạn nhỏ vào cửa hàng hai đồng chọn quà tặng cho ba bạn nhỏ khác.

Bốn bạn nhỏ nhìn thấy cửa hàng lớn rực rỡ muôn màu với rất nhiều hàng hóa nhỏ đồ chơi nhỏ, ánh mắt đều sáng lấp lánh, có vẻ kích động.

Theo yêu cầu của đạo diễn, mấy đứa trẻ liền nhanh chóng dắt tay mẹ đi vào chọn lựa.

……

Hai tiếng sau, các vị khách hàng đã tập trung.

Trước mặt bốn đứa trẻ đều có một chiếc xe đẩy nhỏ, ngoại trừ con trai tôi, trong ba chiếc xe đẩy nhỏ khác đều chỉ có ba món đồ chơi.

Nhưng xe đẩy nhỏ của Phạn Phạn lại tràn đầy, muốn cái gì có cái đó.

Khóe miệng đạo diễn giật giật: "Phạn Phạn, sao cháu lại chọn nhiều như vậy?”

🌺🌺🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của Nhân Trí tại monkey.vn
Chúc các bạn có thời gian đọc truyện vui vẻ, à mà vui ko nỗi vì truyện chỗ chúng mình đa phần toàn là truyện đọc tức ấm ách thôi 😂😂😂
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺🌺🌺]

Con trai vẫy bàn tay nhỏ bé, giọng nói mềm mại: "Chú chỉ nói chọn quà, chứ không nói chọn mấy cái. Cháu cũng không biết các bạn thích cái gì, cho nên chọn nhiều một chút để cho các bạn tự mình chọn."

Tôi không khỏi bật cười .

Thằng nhóc này thật sự là rất thông minh.

Khi các bạn nhỏ tặng quà, con trai tôi giống như một tổng tài bá đạo, vung tay lên: “Muốn cái gì cứ tùy ý chọn!”

Con trai Mục Ân của Giang Chi thấy có nhiều đồ chơi như vậy, liền hỏi: “Em trai Phạn Phạn, anh có thể chọn thêm mấy cái không?”

Con trai tôi: "Anh cứ chọn đi, dù sao cũng là tiền của tổ chương trình.”

Hai bạn nhỏ khác nghe được cũng nhao nhao muốn chọn thêm mấy cái.

Phải nói là nó rất biết tặng quà.

19

Hiện trường ghi hình ngày thứ ba của chương trình là tại Trung tâm vui chơi Happy Valley, là công viên giải trí gì gì đó, mà trẻ con thích nhất.

Đến trung tâm vui chơi Happy Valley, con trai và ba bạn nhỏ khác đều vui mừng hớn hở.

Tôi vốn tưởng rằng chỉ cần cùng con trai chơi đùa vui vẻ là được, ai ngờ tổ chương trình lại giao nhiệm vụ.

Mỗi nhóm khách mời cần lấy thẻ nhiệm vụ và mở cảnh tương ứng trên thẻ, hai nhóm khách mời hoàn thành việc mở thẻ trước có thể cùng tổ chương trình lên xe trở về biệt thự.

Sau khi hai tổ còn lại hoàn thành nhiệm vụ thì phải tự mình nghĩ cách trở về.

Mấy đứa nhỏ sẽ nhận nhiệm vụ rút thẻ.

Kết quả con trai tôi rút thẻ được nơi tôi không muốn đến nhất - - Ngôi nhà ma ám.

Đây là một vấn đề lớn! Sợ cái gì cái đó tới.

"Vậy thì xin mời tất cả các vị khách và các các bé đến thăm Happy Valley. Chúc các bạn vui vẻ, nhưng đừng quên nhiệm vụ của mình nhé~"

Huhu, tôi thực sự không muốn làm nhiệm vụ này.

20

Vừa vào sân, phương tiện du ngoạn đầu tiên đụng phải chính là vòng xoay ngựa gỗ.

Các bạn nhỏ liền ầm ĩ hoan hô, muốn chơi vòng xoay ngựa gỗ.

Chỉ có con trai tôi rất bình tĩnh, nhưng ánh mắt cũng đang nhìn vòng xoay ngựa gỗ.

"Con trai, con muốn chơi ngựa gỗ không?"

Khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của con trai hất lên, vẻ mặt ghét bỏ: “Trẻ con mới thích chơi vòng xoay ngựa gỗ.”

Nói thì nói như vậy, nhưng nó vẫn cùng các bạn nhỏ khác ngồi lên. Khán giả trong phòng phát sóng lập tức cười ha ha.

[Hahaha, Phạn Phạn là một tiểu soái ca chính trực và ngay thẳng ~]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.vn - https://monkeyd.vn/con-trai-toi-tim-bo/5.html.]

[Phạn Phạn thật đáng yêu, tôi thật muốn hôn nhóc một cái.]

[Phạn Phạn ngoài miệng nói không cần, thân thể ngược lại rất thành thật ha ha.]

[Không được, tôi rất thích xem Phạn Phạn, hôm nay tôi ngồi hóng trong phòng phát sóng trực tiếp của Phạn Phạn.]

……

Mấy nhóm khách mời lại cùng các bạn nhỏ chơi nhảy giường, xe kart, cầu trượt...

Chơi hơn nửa ngày sau mấy nhóm khách mời cũng không quên nhiệm vụ, tách ra đi tìm cảnh tượng quẹt thẻ.

Tôi cũng bị con trai kéo vào nhà ma.

Vừa đi vào liền nghe được âm thanh nhắc nhở âm trầm - -

"Vị khách mới, chào mừng đến với Thành phố ma Netherworld~"

Tôi bị dọa đến run rẩy, nắm c.h.ặ.t t.a.y con trai tôi, cả người căng cứng.

"Con trai, con sẽ bảo vệ mẹ, đúng không?"

Kết quả con trai tôi nói một câu: "Mẹ yên tâm, ma mà đến con sẽ là người đầu tiên chạy!"

Tôi:???

Nhóc con này thật là hiếu thảo.

Quá hiếu thảo.

21

Con người ở trong bóng tối, nỗi sợ hãi trong lòng sẽ được khuyếch đại.

Không thể không nói, lá gan con trai tôi thật lớn, dọc đường đi không kêu một tiếng. Còn tôi thì ngược lại, động một chút là bị các loại đạo cụ giả ma hù dọa.

Tôi thật sự quá sợ hãi, chân mềm nhũn, không dám đi tiếp nữa.

"Con trai, mẹ chân mềm..."

Người con trai thở dài và mở chiếc đồng hồ thông minh của mình.

"Ba, ba có vào không?"

“Vừa mới vào.”

Là giọng của Trần Duật Tư.

Đầu tôi chậm rãi toát ra một dấu chấm hỏi.

"Ý con là sao, ba con cũng tới đây à?"

Con trai: "Ba nói lá gan mẹ nhỏ, không có ba ôm thì không thể ra khỏi nhà ma, lúc đầu con còn không tin, bây giờ thì con tin rồi.”

Ách......

Ý nó là tôi không thể ra khỏi ngôi nhà ma ám nếu không có anh giữ tôi?

Đúng là lúc ở cùng anh tôi đã chơi trong nhà ma và anh phải bế tôi ra ngoài sau khi tôi sợ đến mức nhũn chân.

Sao anh có thể kể hết mọi chuyện với con trai mình?

Vậy chẳng phải hình ảnh người mẹ vĩ đại trong lòng con tôi sẽ không còn nữa sao?

Hừ, tên Trần Duật Tư này, thật đáng ghét!

22

Có một ánh sáng xung quanh nơi tôi và con trai tôi đang đứng, rất dễ tìm thấy.

Hai phút sau, tôi nhìn thấy Duật Tư đeo khẩu trang đi tới ôm lấy tôi đang vịn tường.

Tôi hét lên theo bản năng và ôm lấy cổ anh.

 

Loading...